Đây là kí sự tham gia VnExpress Marathon Quy Nhơn 2022 của mình – một câu chuyện buồn, rất rất buồn.

Vì sao buồn?

Quảng Cáo

Đọc qua tiêu đề bài viết có lẽ bạn đã đoán ra nỗi buồn của mình: buồn… ị. Chi tiết câu chuyện buồn này mời xem tiếp sẽ hiểu rõ hơn nhé.

Đường đến VM Quy Nhơn 2022

Trước giờ mình đã tham gia rất nhiều giải chạy trail địa hình, giải ba môn phối hợp được tổ chức ở khắp mọi miền đất nước. Tuy nhiên, mình lại chưa từng tham gia bất kỳ giải chạy road nào được tổ chức ngoài Sài Gòn. Cho đến giải VnExpress Marathon Quy Nhơn 2022 năm nay mới là lần đầu tiên.

Kể từ sau IRONMAN 70.3 Vietnam 2022, mình đã giảm dần cường độ tập luyện để cơ thể được nghỉ ngơi, hồi phục, và uống bia sau nhiều tháng liền tập luyện hộc máu. Do đó, mình đến với giải VM Quy Nhơn trong tình trạng thể lực kém hơn hẳn. Mình chỉ mới quay lại tập chạy nghiêm túc trong vòng 2 tuần trước giải với các buổi chạy ngắn trong tuần buổi chạy dài 10K vào cuối tuần.

Nhìn vào chỉ số Fitness & Freshness của Strava dưới đây có thể thấy thông số Fitness của mình khi tham VnExpress Marathon Quy Nhơn là thấp nhất so với 4 giải đua trước đó.

Mình không đặt mục tiêu thành tích khi tham gia cự ly Half Marathon lần này. Hy vọng có thể về đích dưới 2 tiếng, còn không được cũng chẳng sao.

Chạy là chính, ăn nhậu là mười!

Trục trặc hậu cần

Mình đón chuyến bay lúc 4h chiều của Vietnam Airlines từ Sài Gòn ra Quy Nhơn. Cứ tưởng về đến quảng trường, nhận BIB xong rồi có thể về căn hộ nghỉ ngơi để sáng chủ nhật ra đua. Ai ngờ đâu xảy ra sự cố khó lường!

Trên đường từ sân bay vào thành phố, mình nhận tin sét đánh: căn hộ AirBnB mình đặt trước đó cả tuần không còn trống. Lý do vì chủ nhà không cập nhật thông tin phòng lên AirBnB, đến giờ chót mới phát hiện ra có khách đặt và thông báo với mình. @#!%^@

Mình lập tức mở app Agoda ra tìm chỗ ở thì toàn bộ khách sạn trong bán kính 5km từ quảng trường đều cháy phòng. Quay lại AirBnB tìm căn hộ, gọi liên tục cho 2-3 chủ nhà thì tất cả đều không còn trống.

Cứ tưởng chuyến này phải qua ngủ ké bên team KPS rồi thì may quá, mình tìm được 1 căn hộ ở FLC Tower còn trống. Chỗ này chỉ cách khu vực quảng trường hơn 1km, mình chốt trả tiền và di chuyển đến ngay để tranh thủ thời gian ăn tối và nghỉ ngơi.

Về đến nơi đã hơn 7h. Trong khi trước đó, mình dự tính 8h tối đã phải đi ngủ để hôm sau dậy sớm lúc 3h sáng để chuẩn bị.

Loay hoay tắm rửa, soạn đồ nghề, ăn tối, đến hơn 9h mình ổn định lên giường ngủ.

Giá như mình đón chuyến bay đến Quy Nhơn vào buổi sáng hay buổi trưa thì đã không bị cập rập như thế. Đây là bài học kinh nghiệm đắt giá cho các giải chạy sau.

Chuẩn bị đồ nghề

Mình sử dụng lại nguyên si đồ nghề đã dùng ở giải HCMC Marathon 2022 trước đó 2 tháng:

Về khoản dinh dưỡng, bên cạnh Gel Maurten quen thuộc, mình dùng thêm gói gel mới C30 Energy Gel của NeverSecond. Còn điện giải, mình dùng viên nhai Fastchews của Saltstick, đồng thời không quên mang theo 1 chai Hotshot đề phòng chuột rút.

Khởi đầu chậm chạp

Mình dậy sớm lúc 3h để chuẩn bị thủ tục cho cuộc đua Half-Marathon sẽ xuất phát lúc 4h15. Không được quên nhiệm vụ quan trọng nhất trước khi ra khỏi nhà: Poo Poo!

Thời tiết Quy Nhơn tháng 6 oi bức đúng như lời đồn. Mới hơn 4h sáng nhưng cảm giác rất nóng nực khó chịu.

Sau khi xuất phát, mình chủ động giữ pace quanh mức 5:35 / km (Pace trung bình của Sub 2) để giữ sức. Nhiều lúc cảm thấy pace này hơi quá sức, nhưng vẫn cố gắng đu bám theo nhóm Pacer Sub 2 để tiến về phía trước.

Sau 5km đầu tiên, mình bắt đầu thấy nhói đau ở phần gót trái. Đôi chân lê bước càng lúc càng nặng nề hơn, e là lần này khó đạt Sub 2 rồi.

Nửa sau tăng tốc

Sau khi xuống cầu Thị Nại và quay đầu vòng về, mình quyết tâm tăng tốc để về đích càng sớm càng tốt.

Tăng tốc, tăng tốc!

Trời nóng khiến quần áo ướt như tắm. Chân đau vẫn phải cố bước. Cứ tưởng lần này hốt ngon Sub 2 rồi thì xảy ra biến cố…

Bỗng dưng muốn… ị

Mọi thứ diễn ra ngon lành cho đến km cuối cùng khi thảm hoạ xảy ra: mình bỗng dưng bị chột dạ, muốn… đi ị!

Má, sao bụng dạ lại biểu tình vào đúng vào giờ phút quan trọng này.

hulk poop

Mình đã từng rơi vào tình cảnh tương tự ở giải HCMC Marathon 2021. Nhưng lần này cảm giác nó kinh khủng hơn rất nhiều!

Ngay lập tức mình phải dừng lại đi bộ để giảm tốc độ tích tụ nham thạch, núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào. Nếu vẫn lì lợm chạy pace 5:45 hiện tại, chắc chắn 100% qua ngày hôm sau mình sẽ nổi tiếng toàn vũ trụ, giống như anh chàng Mikael Ekvall dưới đây.

Mikael Ekvall ị ra quần trong 1 giải Half Marathon hồi năm 2008.

Khả năng về đích dưới 2 tiếng xem như đã tan tành mây khói. Nhiều lần mình cố gắng tăng tốc thì ngay lập tức cảm thấy núi lửa sắp phun trào đến nơi. Phải đầu hàng, quay lại đi bộ thật chậm rãi, nhẹ nhàng.

Biểu đồ tốc độ thể hiện rõ sự hoang mang tột dộd của mình trong đoạn cuối đường đua.

Mục tiêu quan trọng nhất của mình bây giờ là giữ cho núi lửa không phun trào trước khi về đích và chui vào toilet. Giá như mình bị chột dạ trước đó 1-2km thì đã có sẵn toilet của BTC rồi. Đằng này lại bị đúng đoạn cuối cùng, chỉ có cách chịu trận.

Cố lên, sắp được về đích đi ị rồi!

Quãng đường 1km về đích như dài vô tận. Từng nhóm từng nhóm tăng tốc vượt qua mặt, bỏ lại mình đi bộ trong sự hoang mang tột độ. Cảm giác này chỉ có những ai từng ở trong tình cảnh tương tự mới hiểu thấu được!

Gương mặt runnner đang về đích trong trạng trái mắc ị !
Về đích rồi, núi lửa chưa phun, mừng quá má ơi!

Lê lết lê lết, cuối cùng mình cũng đã về được đích đến với thời gian 2:02:09 trong niềm vui vỡ oà vì đã ngăn chặn được 1 thảm hoạ. Mình ngay lập tức đi tìm toilet để giải quyết thì lạ ghê, không còn cảm thấy gì nữa. Mọi thứ bình thường trở lại, Cứ như chưa có gì xảy ra trước đó. Maaaaaaá!

Mình nhanh chóng đi thu gom quà tặng: khăn, huy chương, áo finisher rồi quay về căn hộ để chuẩn bị cho chuyến đi chơi tắm biển, ăn nhậu hải sản sau đó.

Trên đường đi bộ về, mình tự ngẫm tìm ra nguyên nhân gây ra tình cảnh đau thương trước đó:

  • Do tối hôm qua mình ăn xôi gà nhiều dầu mỡ?
  • Do sáng nay dùng gel mới chưa quen?
  • Do dùng viên kẹo nhai mới chưa quen?
  • Hay là do thời tiết bị căng thẳng?

Cũng có thể là do tất cả các yếu tố trên.

Mình đã từng viết bài chia sẻ về nỗi niềm bị “đau bụng” khi chạy bộ hồi năm 2015. Đến giờ, sau 7 năm phải lôi ra đọc lại để rút kinh nghiệm. Mọi người cố gắng đừng để rơi vào hoàn cảnh tương tự như mình ở các giải sau nha.

Ăn nhậu gỡ gạc

Tạm quên đi trải nghiệm đau thương sáng sớm hôm đó, mình nhập hội với 1 nhóm bạn mới quen ở Quy Nhơn vui chơi đến khuya. Buổi sáng, cả nhóm phóng xe máy từ Quy Nhơn đi hơn 40k về phía Bắc, đến khu vực Đề Gi – Vũng Bồi, sau đó có tàu chở ra đảo để tắm biển, ăn nhậu.

Ăn nhậu hải sản giữa cát vàng, biển xanh. Quá đã!

Đến chiều, cả nhóm về lại thành phố, về nhà nghỉ ngơi. Sau đó tụ tập trở lại lúc 10h tối để xem U23 Việt Nam thi đấu với U23 Ả Rập Xê Út. Cuộc vui còn tiếp diễn thêm 2-3 tăng nữa mới về nhà ngủ.

Quá tuyệt cho 1 chuyến đi chơi xa!

Hẹn gặp lại Quy Nhơn năm sau. Mình sẽ quay trở lại để thay đổi kí ức đau thương hiện tại về VnExpress Marathon Quy Nhơn: đang chạy bỗng dưng muốn… ị!

Chắc chắn lần sau sẽ về đích xinh tươi, đẹp chai hơn nhiều!

Mục tiêu kế tiếp: VnExpress Marathon Nha Trang (28/08).

Quảng Cáo

Các bài viết cùng từ khoá Bình Định

Các bài viết cùng từ khoá Quy Nhơn

Các bài viết cùng từ khoá VnExpress Marathon

Các bài viết cùng từ khoá kí sự chạy giải

Các bài viết cùng từ khoá Đề Gi

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *