Hưởng ứng thành công của chuyến “trốn con đi chạy” tuần trước, chủ nhật vừa rồi vợ chồng mình tiếp tục thực hiện kế hoạch chạy bộ cuối tuần cùng nhau. Địa điểm lần này được đổi qua Trường Đua Phú Thọ, theo lời khuyên của bạn Hayo chia sẻ trong bài viết trước.

Lần cuối cùng mình chạy ở Trường Đua Phú Thọ cách đây đã hơn hai năm. Hình như đó là lần đầu tiên mình tham gia chạy chung với Sunday Running Clubm được gặp gỡ và quen biết các thành viên SRC kì cựu: Feddy, Táo, Kelly, Thái, Chí Hùng, Bình Bùi, Edward, Hà Hạnh,…

Quảng Cáo
Các thành viên của Sunday Running Club trong một buổi chạy ở Phú Thọ
Các thành viên của Sunday Running Club cách đây 2 năm

Bài viết kêu gọi tham gia SRC dưới đây được ngẫu hứng viết ra ngay sau buổi sáng “định mệnh” đó!

Tuy nhiên, lần đầu tiên đó cũng là lần cuối cùng mình chạy ở Trường Đua Phú Thọ. Lý do chính mình không thích chạy ở đây là do đường đất dơ quá, xót giày lắm (hồi xưa có hai đôi giày à). Trời nắng còn đỡ, chứ vô mùa mưa thì trường đua biến thành vũng sình đúng nghĩa. 

Trường Đua Phú Thọ
Trường Đua Phú Thọ

Chủ nhật vừa rồi mình dẫn vợ về lại chốn xưa với chủ đích tìm kiếm không gian mới. Nếu bỏ qua phần đường chạy dơ, Trường Đua Phú Thọ là địa điểm lý tưởng để chạy bộ buổi sáng: không gian thoáng đãng, đường chạy rộng rãi, không lo xe cộ leo lề đâm oan,…

Có hai đường chạy trong Trường Đua Phú Thọ.

  1. Vòng lớn: Đường đất vốn là đường đua ngựa trước đây, một vòng dài khoảng 1.5Km
  2. Vòng nhỏ: Đường xi măng vòng quanh sân cỏ chính, một vòng khoảng 400m.

Ban đầu mình chọn chạy ở đường đất lớn, còn vợ chạy ở đường xi măng. Sau một vòng quay lại kiếm thì chẳng thấy vợ đâu. Hoá ra cái đường tưởng là xi măng đó toàn là cát, lại thêm cả một gia đình chó chiếm dụng lòng đường. Thảo nào chẳng thấy ai chạy ở đó cả. Vợ mình thấy nản quá nên  nhanh chóng chuyển qua chạy ở vòng lớn.

Đường chạy ở vòng nhỏ toàn cát và ...chó
Đường chạy ở vòng nhỏ toàn cát và …chó
Runner VỢ
Runner VỢ

Trả giá vì để bụng đói đi chạy

Về phần mình, chủ nhật vừa rồi là một thảm hoạ thực sự. Đi chạy với cái bụng rỗng toét, mình nhanh chóng phải trả giá. Chắc do tối hôm trước mình ăn ít quá hay sớm quá nên cơn đói buối sáng ập đến sớm hơn thường lệ, gây ra cơn đau dạ dày dữ dội.

Gói GU Energy GEL mang theo chẳng thể cứu vãn tình hình. Mình chỉ chạy được 1 vòng đầu tiên, sau đó toàn phải lết theo vợ: vợ chạy trước, mình đi bộ phía sau. Chưa bao giờ thê thảm như thế!

GU GEL không thể cứu runner qua khỏi cơn đói
GU GEL không thể cứu runner qua khỏi cơn đói

Bài học kinh nghiệm: Không nên để bụng đói meo khi chạy bộ buổi sáng.

Nếu như hôm đó mình ăn trước vài trái chuối hoặc vài cái bánh quy thì tình hình đã không đến nỗi tệ hại như thế. Âu cũng là bài học nhớ đời, rút kinh nghiệm cho các chuyến chạy sau này.

Có bạn nào gặp tình trạng đau dạ dày do đói khi chạy bộ buổi sáng giống mình không nhỉ? Bạn xử lý bằng cách nào?

Quảng Cáo

Các bài viết cùng từ khoá chạy bộ cùng vợ

Các bài viết cùng từ khoá trường đua Phú Thọ

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

5 Comments

  1. @Thuận Bùi: cái vòng đất lớn lúc trước ko phải là làn đua ngựa. Làn đua ngựa là làn ngoài cùng, h mọc toàn cỏ đó. Mình chạy ở đây từ 2009 đến h, nhưng chỉ chạy được vào mùa nắng và chạy buổi chiều tối. Mùa mưa rất ít người chạy vì bùn và ngập nước.
    Theo mình, chạy ở vòng đất lớn là đã nhất. Vòng cát bao quanh 2 sân bóng đá ngày trước là làn đua chó. MÌnh cũng vài lần chạy ở làn nhỏ này, nhưng mấy chú chó ở đó rất thân thiện, hiếm khi sủa và đuổi người.
    Theo cảm nhận của mình, đã từng chạy bộ ở một vài nơi của Sài gòn (vì mình cũng hay chuyển chỗ ở) như Tao đàn, Lê văn tám, Nhà thi đấu phú thọ (kế bên trường đua), thì trường đua là nơi chạy bộ thích nhất, thỏa mãn nhất. Tất nhiên là vào mùa khô.
    Mấy tháng này vào mùa mưa, ko vào chạy được lại thấy nhớ trường đua vô cùng. Mong là mùa mưa qua sớm.
    Chúc anh em runners sức khỏe, luôn tìm được niềm vui sau mỗi vòng chạy ở trường đua.

    1. Cám ơn bạn đã chia sẻ trải nghiệm. Bạn chia sẻ đúng ngày quá: chiều nay mình mới vô trường đua Phú Thọ chiến đấu luôn. Thấy mọi người vẫn luyện tập đông vui lắm, chỉ có điều đường lớn ngập quá không ai dám chạy, tất cả đều bu quanh khu vực sân cát nhỏ nên có phần hơi chật chội.

  2. Mình chưa thấy gia đình chó ở đây sủa hay gây hấn với người chạy bao giờ cả. Chúng đã quen nhìn con người chạy bộ từ lúc sinh ra rồi. Chúng chỉ sủa những con chó dắt vào từ bên ngoài thôi. Có lúc mình còn chạy nước rút trước mặt chúng nữa.
    Chỉ là đối với gia đình chó ở đây, nếu chạy sau lưng chúng thì đừng chạy mạnh bạo làm chúng giật mình. Còn nếu chạy ngược chiều với chúng thì nên quan sát từ xa để tránh sang làn khác và khi đến gần thì đừng giảm tốc đột ngột rồi nhìn chúng vì sợ cắn. Hành vi thay đổi bất ngờ khi đến gần và nhìn chằm chằm sẽ làm chúng không thoải mái.
    Đối với bạn nào sợ chó, chạy vòng nhỏ yên tâm nhất là vào buổi chiều sau 5h vì có đông người vui chơi trong đó.

    1. Hồi nhỏ mình bị chó cắn một lần nên giờ sợ chó lạ lắm. Tốt nhất né nó ra cho an tâm, vừa chạy vừa canh me chó không thoải mái tí nào 😀
      Với lại trong vòng nhỏ cát nhiều quá, vừa lún vùa cảm giác trơn trợt không yên tâm lắm

  3. Em chạy buổi sáng khi nào cũng phải tống 1 thanh Snickers hoặc Kitkat mới chạy được. Buổi tối tầm 22h phải ăn bát phở bò nữa. Nếu không ăn như thế thì buổi sáng không thể đạt pace như yêu cầu 😀