Cuối cùng thì 3 tháng chăm con vất vả đầu đời đã trôi qua (Phù!) …và trước mắt còn vô tận những tháng ngày vất vả hơn!
3 tháng đầu nếu nhận xét là êm đẹp thì không hẳn, nhưng cũng không đến nỗi quá khủng khiếp như mình tưởng tượng. Chỉ có tháng đầu tiên Silk không chịu ngủ, biến Papa thành gấu Panda. Hai tháng sau đó dễ chịu hơn khá nhiều. Đến thời điểm bây giờ, Silk đã ngủ thẳng giấc qua đêm, mình không còn phải cặm cụi thức khuya dỗ con phụ vợ nữa.
Nuôi con có vui không?
Tất nhiên là vui chứ! Không vui thì đâu có viết bài khoe trên blog làm gì.
Nuôi con mệt mỏi, nhiều khi bực bội muốn điên nhưng mỗi lần thấy cục vàng cười toe tét là lại thấy khoẻ lại ngay. Làm Papa thật tuyệt!
Có con nhỏ sẽ xuống phong độ?
Trước khi Silk ra đời, mình thường bị các anh em hù doạ: “Ráng cày bừa tập luyện hăng say cho đã đi. Tới lúc có con sẽ nếm mùi thức khuya dậy sớm, phong độ rớt thảm hại, chạy không nổi nữa đâu!”
Đúng là đa số các đồng chí trong công ty mình sau khi có con nhỏ đều rơi vào tình trạng trên. Chẳng còn thấy bác nào xuất hiện trên sân đá banh nữa. Nếu có xuất hiện trở lại thì chỉ còn là cái bóng của chính mình, phong độ một đi không trở lại.
Thức khuya dậy sớm chăm con, sao mà khoẻ nổi! Ai mà ít tập thể dục thì sẽ càng mệt mỏi, càng đuối. Lúc đó nghĩ cũng thấy hơi lo lo, vậy là mình phải bỏ chạy bộ sao?
Dĩ nhiên mình không bao giờ muốn bị rơi vào hoàn cảnh éo le đó: Chủ blog Yêu Chạy Bộ mà lại bỏ chạy bộ thì …tào lao quá!
Tìm hiểu lý do?
Lý do nhiều người viện cớ cho việc bỏ bê tập luyện là do nuôi con nhỏ mệt mỏi, không có thời gian. Ohh, không có thời gian? Lý do kinh điển cho việc lười biếng đây mà.
Chạy bộ hay tập thể dục đâu có tốn nhiều thời gian, mỗi lần chỉ cần 30 phút là đủ phê rồi. Có lẽ có bao nhiêu thời gian rãnh dành cho Facebook hết rồi.
Chứng mình điều ngược lại
Nếm mùi thức khuya dậy sớm thì có đó, nhưng phong độ rớt thảm hại, chạy không nổi có lẽ là không đúng với mình rồi. Ngược lại, bây giờ là lúc mình cảm thấy sung mãn và chạy nhanh hơn bao giờ hết.
Mình có phép màu nào chăng?
Có chứ! Phép màu chính là tinh thần chiến đấu. Chỉ cần có quyết tâm tập luyện, mình sẽ làm được thôi.
If you want it enough, you’ll find a way.
Thực tế là trong tháng đầu tiên chăm Silk, mình đã khá vất vả mới sắp được lịch chạy đều đặn. Tuy mỗi lần chỉ khoảng 5-6K nhưng ít nhất mình đã thành công trong việc duy trì thói quen chạy bộ.
Kinh nghiệm của mình cho thấy nếu cảm thấy mệt mỏi uể oải cơ thể vì thức khuya, vì thiếu ngủ thì chạy bộ chính là cách tốt nhất để tìm lại sự cân bằng. Cảm giác sảng khoái sau mỗi buổi chạy sẽ giúp cơ thể vui tươi hơn, sung mãn hơn để có sức buổi tối chiến đấu tiếp với Silk.
Còn nếu chây lỳ nằm nhà thì cơ thể vốn đã mệt mỏi sẽ càng thêm bệ rạc hơn. Nếu không chủ động tập luyện thì việc đánh mất sức khoẻ, đánh mất phong độ là chuyện hiển nhiên. Đó có lẽ là trường hợp của đại đa số các Papa trẻ mình từng biết.
Lời kết
Bài viết này mục đích ban đầu để khoe hình con gái, nhưng càng viết càng cao hứng nên mình chuyển sang chém gió tí chút để lên dây cót tinh thần cho bản thân. Hy vọng nó cũng giúp các Papa trẻ (hoặc các bạn sắp lên chức Papa) tìm được chí hướng tập luyện tương tự.
Ai nói gì thì mặc kệ! Mình tập cho mình, cho con gái mình, chứ không phải tập cho thiên hạ. Chỉ cần có niềm tin vào bản thân mình, bạn sẽ chiến thắng tất cả.
Forever trusting who we are and nothing else matters
Metallica