Sau 4 ngày lăn lộn qua các nẻo đường miền Trung, mình đã về đến nhà vào 2h sáng hôm nay trong tình trạng mệt mỏi rã rời. Lịch bay ban đầu lúc 9h tối tưởng là đã trễ quá rồi, ai ngờ bị hãng dời lại 11h, sau đó tiếp tục bị delay sang 12h, mình chờ ở sân bay Huế chẳng khác nào thằng cái bang. Hận thằng VietJetAir! 

Chuyến đi lần này diễn ra chưa đầy một tuần sau chuyến quậy tưng bừng ở Nha Trang mới đây. Tour kéo dài 4 ngày 3 đêm, chu du qua 5 tỉnh miền Trung: Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Trị, Quảng Bình và kết thúc ở Huế.

Quảng Cáo

Như thường lệ, giày chạy bộ tiếp tục là hành trang không thể thiếu trong bất kỳ chuyến đi công tác, du lịch nào của mình. Nike Flyknit Lunar 3 được gói ghém kỹ càng trong ba lô chờ ngày được tung hoành ở miền Trung, giống như mình đã từng làm được cách đây 4 tháng ở Đà NẵngQuảng Ngãi.

Ngay trước chuyến đi mình mới biết đợt này đang là giai đoạn nóng đỉnh điểm ở khu vực miền Trung. Nhiệt độ trong ngày có thể lên đến 37-38 độ C hoặc cao hơn nữa!  Nóng như vậy chắc chỉ có trốn trong khách sạn cho sướng, đâm đầu ra đường chắc người ta tưởng mình điên quá.

Nhưng lỡ gói giày vô ba lô rồi, không lẽ lôi ra!? Thôi kệ, phải cố gắng chạy để viết bài chém gió chứ. Không chạy được 10K thì chạy 5K, không được 5K thì 3K. Có chạy còn hơn không mà!

Lỡ hẹn Đà Nẵng

Điểm dừng chân trong chuyến đi của mình là thành phố Đà Nẵng. Sau gần 1 ngày lăn lộn từ bán đảo Sơn Trà, qua Ngũ Hành Sơn, sau đó đi chơi Cù Lao Chàm và tạt ngang phố cổ Hội An, cả đoàn quay về nhận phòng ở resort trên đường Nguyễn Tất Thành, Đà Nẵng trong tình trạng nát bét. Một phần vì ham hố bơi lặn ở Cù Lao Chàm dữ quá, phần lớn hơn là do trời quá nóng. Nóng thấy mẹ nó nóng! Nóng điên cuồng dã man rợ!

Cù Lao Chàm
Cù Lao Chàm
TomTom Runner đi bơi ở Cù Lao Chàm
Tắm biển cùng TomTom Runner ở Cù Lao Chàm

Mọi kế hoạch ăn chơi buổi tối bị dẹp sạch, chỉ muốn về resort nghỉ ngơi tránh nóng. Kế hoạch chạy bộ sáng thứ bảy dọc theo con đường Nguyễn Tất Thành trải dài quanh vịnh Đà Nẵng được vẽ ra hoành tráng. Nhưng tất cả đã vỡ vụn lúc 3g sáng…

Dự định 5h sáng mới chạy nhưng mới 3h mình đã phải dậy lo “chạy đua” với … Tào Tháo. Chắc do tối thứ năm đi ăn ốc nướng, rồi ngày thứ sáu ăn cả tấn thứ lạ trên đường nên mới rơi vô hoàn cảnh éo le này.

Hậu quả quá dễ hiểu: sau khi “chạy đua” với Tào thì còn sức đâu mà chạy bộ nữa. Đành phải lỡ hẹn với Đà Nẵng, lo cứu thân trước đã. Không lo giải quyết sớm thì hỏng bét cả chuyến đi chơi. Mới ngày đầu tiên đã dính chưởng 

Hello Lăng Cô

Lỡ hẹn Đà Nẵng, mình rất quyết tâm phải chinh phục bằng được địa điểm dừng chân kế tiếp: Lăng Cô. Đây là lần đầu tiên mình được đặt chân đến đây nên rất háo hức. Trước giờ chỉ biết đến Lăng Cô qua internet, facebook, ấn tượng nhất là bãi biển xanh ngắt yên bình, rất thưa thớt du khách, quá tuyệt vời cho một buổi chạy bộ sáng sớm.

Biển Lăng Cô
Biển Lăng Cô

May mắn là nhờ có thuốc của một chị trong đoàn cứu mạng nên mình đã sớm hồi phục, không còn lo chạy đua với Tào nữa. Mặc dù vậy, mình vẫn rất ăn uống cẩn thận: buổi sáng và trưa chỉ dám ăn cháo trắng, đến tối mới dám ăn cơm cho có sức. Tất cả chỉ với một mục đích: có đủ sức để sáng chủ nhật chạy bộ.

Ngắm bình mình Lăng Cô

Sau màn ăn nhậu hải sản  đêm khuya với các chiến hữu đến nửa đêm (mình chỉ ngồi uống bia, không dám đụng vô ốc ), sáng chủ nhật mình bật dậy lúc 5h sáng, khí thế hừng hực hướng ra biển.

Chiều hôm trước khi đến resort mình đã chạy ngắn một đoạn ngắn kiểm tra địa hình. Bờ biển Lăng Cô đúng là địa điểm tuyệt vời cho chạy bộ. Cát ở đây rất chắc, không quá cứng gây đau chân, không quá lún gây khó khăn khi chạy. Ngoài ra, cũng chẳng hề có vỏ sò vỏ ốc như các bãi biển khác, không lo chạy chân trần bị đạp trúng.

Cát chắc giúp chạy bộ chân trần rất dễ dàng
Cát chắc giúp chạy bộ chân trần rất dễ dàng

Do đó chẳng cần chi đến Flyknit Lunar 3. Mình ra biển chạy chỉ với duy nhất một cái quần trên người cùng với TomTom Runner trên cổ tay. Lần cuối cùng được trải nghiệm cảm giác chạy bộ ở trần, chân không là ở biển Hồ Tràm năm ngoái.

Biển Lăng Cô lúc 5h sáng
Biển Lăng Cô lúc 5h sáng

Biển lúc này chỉ có lác đác vài du khách ra tắm hoặc đứng trên bờ chụp ảnh bình minh. Đợi 30s cho TomTom kết nối GPS, mình bắt đầu buổi chạy cùng với một chiến hữu.

Bình minh trên biển Lăng Cô
Bình minh trên biển Lăng Cô

Một bên là biển sóng đánh êm đềm, một bên là đồi cát vắng lặng, trải nghiệm chạy bộ ở Lăng Cô thật tuyệt vời. Bờ biển rất hoang sơ, không hề có dấu vết khai thác du lịch, không một bóng người. Chỉ có 2 thằng runner trần trùi trụi vừa chạy vừa trầm trồ ngắm cảnh.

Do mới vừa thoát khỏi tình cảnh “Lưu Bị” nên thể lực sụt giảm rõ rệt, mới chạy được hơn 2km đã thấy đuối. Do đó, mình quyết định quay về lại resort. Người còn yếu, không cần phải chứng tỏ làm gì, chạy để thưởng thức cảnh đẹp là chính 

Don binh minh Lang Co - 05

Về đến resort sau đúng 4.5K, mình tiếp tục chặng hai: lao xuống biển tắm. Biển ở Lăng Cô tắm rất thích, sóng rất nhẹ, nước trong veo, dưới chân thậm chí lâu lâu còn thấy cá bơi nữa. Đây là lần đầu tiên mình thấy một bãi biển ở Việt Nam có cá bơi sát bờ. Tắm Lăng Cô mà thấy nhớ Boracay ghê!


Chia tay Lăng Cô, đêm kế tiếp mình ngủ ở Đồng Hới, Quảng Bình. Tuy nhiên, đêm cuối cùng này ăn chơi sa đà quá nên sáng thứ hai không thể dậy nổi để chạy. Buổi chiều về đến Huế, dự định làm một vòng thành nội cũng bị phá sản do đoàn đổi lịch tham quan.

Tổng kết nguyên chuyến đi chơi miền Trung 4 ngày chỉ thực hiện được 1 buổi chạy duy nhất 4.5km. Hơi thất vọng xíu nhưng cũng an ủi phần nào là đã cố gắng được 1 buổi. Chứ nhiều chiến hữu khác cũng mang giày theo giống mình mà sáng nào cũng ngủ thẳng cẳng, có ai dậy nổi đâu 

Quảng Cáo

Các bài viết cùng từ khoá Lăng Cô

Các bài viết cùng từ khoá chạy bộ bờ biển

Các bài viết cùng từ khoá du lịch

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *