Kỉ niệm chạy bộ đáng nhớ nhất của mình ở Osaka là việc điện thoại hết pin giữa chừng, phải mò mẫm tìm đường về nhà trong nỗi sợ bị lạc giữa dòng người không cùng ngôn ngữ.
Sau 3 ngày đầu tiên ở Kyoto, cả nhà mình ghé thăm Hiroshima – thành phố bị Mỹ đánh bom nguyên tử cách đây 71 năm. Được xây dựng lại trên đống đổ nát, Hiroshima được xem là biểu tượng hoà bình của Nhật. Trong ảnh dưới đây là toà nhà hiếm hoi còn trụ vững của thành phố trong thảm hoạ nguyên tử, nay trở thành điểm tham quan cho du khách.
https://www.instagram.com/p/BMiQHR3DXCL/?taken-by=balodeplao
Chỉ ngủ ở đây 1 đêm duy nhất, mình đã không chiến thắng nổi bản thân vào buổi sáng hôm sau để thực hiện hoá ấp ủ đặt dấu giày ở tất cả các thành phố trong hành trình. Sáng sớm se lạnh ngủ sướng tê người, sao mà lết ra đường chạy nổi!
Rời Hiroshima trong tiếc nuối, mình dẫn vợ và con quay lại Osaka – thành phố lớn thứ ba của Nhật sau Tokyo và Yokohama. Quyết tâm không thể bỏ lỡ cơ hội chạy bộ nào nữa!
Chạy bộ ở Osaka
Tương tự như ở Kyoto, ngay buổi sáng đầu tiên ở Osaka mình phải thực hiện hoá quyết tâm ngay lập tức. Nếu không những ngày sau sẽ tiếp tục…ngủ nướng.
Osaka nằm sát bên Kyoto nên tiết trời sáng sớm lạnh cóng y như nhau. Toàn thân mình bịt kín mít mới dám xông ra đường vừa chạy vừa hít hà vì lạnh.
Chân được bảo vệ với quần HEATTECH và đôi vớ Nike Elite Quarter phủ trọn cổ chân để giữ ấm.
https://www.instagram.com/p/BMfANyJgpcB/?taken-by=yeuchaybo
Cánh tay được che chắn bởi áo tay dài + găng tay. TomTom Runner sẵn sàng chiến đấu. Lên đường thôi!
https://www.instagram.com/p/BMkuV6MARMx/?taken-by=yeuchaybo
Điện thoại hết pin – WTF!
Không có thời gian tìm hiểu đường chạy trước nên mình mở nhanh bản đồ để tìm đường chạy đến Osaka Castle (Lâu đài Osaka). Xem như đó là mục tiêu chinh phục, sau khi chạy đến đó sẽ quay đầu về nhà.
Chạy bộ ở Nhật nói chung sướng lắm. Cửa hàng tiện lợi và máy bán nước tự động có mặt ở gần như mọi ngã tư. Khát nước là có nước uống ngay. Còn đau bụng? Family Mart thẳng tiến, toalet sạch đẹp, có cả máy sưởi mông nữa. Mình thử rồi, sướng lắm ?
Nửa đường đầu tiên diễn ra êm đẹp. Đường phố sạch sẽ, vắng người, tha hồ tung tăng.
Thay vì quay đầu chạy đường cũ về, mình quyết định chạy vòng đường khác cho hứng thú. Và thảm hoạ bắt đầu từ đó…
Do đổi hướng qua đường khác nên mình phải lâu lâu vừa chạy vừa kiểm tra bản Google Maps trên điện thoại để canh hướng chạy về nhà cho đúng. Cái iPhone tự nhiên lăn ra tắt ngóm, trong khi pin vẫn còn hơn 40%! Mình cố gắng bật điện thoại lên lại nhưng vô vọng. Nhiều lúc iPhone nó hiện ra trái táo, nhưng vừa mới hiện ra màn hình mở khoá là lại tắt ngóm ngay.
Bản đồ không có, điện thoại không xài được, trong túi không có tiền, địa chỉ nhà không nhớ, lại không biết tiếng Nhật. Bế tắc chưa!
Sợ vã mồ hôi, chẳng biết sao tìm được đường về nhà cho đúng. May mắn là lúc đó mình đang chạy theo hình chữ nhật. Theo như lần cuối cùng xem bản đồ thì mình mình vừa mới quẹo qua cạnh thứ 4 của hình chữ nhật. Chỉ cần chạy thẳng là sẽ gặp lại ngã tư trước đó đã chạy qua.
Còn nước còn tát! Phải cố gắng chạy tiếp thôi. Hy vọng tìm đúng ngã tư quen thuộc. Chỉ cần nhớ ra nó là mình có thể tìm lại đường về nhà. Còn nếu bị lạc thì cầu cứu sau.
Sau 20 phút chạy trong lo sợ, cuối cùng mình cũng nhìn thấy đoạn đường mong muốn. Từ đó quẹo trái vài trăm mét là về đến nhà. Cảm giác khi về được đến nhà thật nhẹ nhõm. Cứ như vừa tìm ra được kho báu.
https://www.instagram.com/p/BMfOLuxA7dB/?taken-by=yeuchaybo
Bài học rút ra
Sau sự cố đáng sợ trên, mình tự rút ra được bài học quý giá cho những lần chạy kế tiếp ở Nhật và những địa danh sẽ in dấu giày trong tương lai:
- Luôn luôn sạc đầy điện thoại trước khi mang ra đường chạy. Rủi ro điện thoại giở chứng tắt máy giữa chừng khi còn 40-50% sẽ thấp hơn
- Luôn phải ghi nhớ địa chỉ khách sạn/căn hộ của mình. Tốt nhất là ghi ra tờ giấy mang theo người. Lỡ bị lạc mà điện thoại hết pin sẽ dễ hỏi đường hoặc đi taxi hơn.
- Luôn mang theo đủ tiền để đi xe bus, xe điện hoặc taxi để về nhà trong trường hợp bị lạc hoặc quá đuối không chạy về nổi.
Mình đã không chuẩn bị bất kỳ yếu tố nào kể trên nên đã phải trả giá. May mắn là tìm được đường về nhà, nếu không chẳng biết hậu quả sẽ ra sao.
Các bạn đã bao giờ rơi vào tình cảnh điện thoại hết pin giữa đường khi chạy bộ ở nước ngoài giống mình chưa?
Hay có ai đã từng thực sự bị lạc không tìm được đường về không?
Kinh nghiệm chạy bộ ở xứ lạ của bạn là gì?
Chia sẻ với mình và mọi người bên dưới nha các bạn. Hẹn gặp lại ở bài viết kế tiếp [Phần 3] – Chạy bộ ở Toyama
https://www.instagram.com/p/BMqYs1pgEQ-/?taken-by=yeuchaybo
Xem tiếp các bài viết trong series: Kí Sự Chạy Bộ ở Nhật
Các bài viết cùng từ khoá Nhật Bản
- [2023 W03][IM 70.3 2023] Tuần 5 – Đón Tết ở Nhật, bể bài toàn phần
- [2023 W04][IM 70.3 2023] Tuần 6 – Ngược xuôi nước Nhật, chơi tuyết chán chê
- [2024 W12-13-14] Tạm biệt Việt Nam, xin chào Nhật Bản
- [2024 W15-16-17] Đi học lái xe hơi, sải bước nông thôn Okayama, ghé thăm Nagoya
- [2024 W18-19-20] Đạp xe ngắm cảnh, tăng đô chạy bộ