Dịp Lễ Giổ Tổ Hùng Vương vừa rồi mình có dịp quay lại Hà Nội trong chuyến đi chơi Bái Đính – Tràng An (Ninh Bình) do công ty tổ chức. Đây là lần thứ ba mình có mặt ở Hà Nội sau hai chuyến đi vào năm 2008 (đi xuyên Việt với chiến hữu) và năm 2013 (đi tuần trăng mật ở Sapa với vợ). Dĩ nhiên là mình không thể bỏ lỡ cơ hội này để lần đầu tiên in dấu giày ở Thủ Đô.
Theo đúng lịch trình, mình có một đêm ngủ ở Ninh Bình và một đêm ở Hà Nội. Ban đầu mình toan tính in dấu giày ở cả Ninh Bình và Hà Nội. Tuy nhiên, kế hoạch chạy ở Ninh Bình đã thất bại thảm hại.
Dê núi ngon quá, rượu Kim Sơn thơm quá! Cả đoàn nhậu tưng bừng đến nửa đêm, sau đó còn đi Karaoke tới hơn nửa đêm. Lên giường lúc 1h sáng thì sao mà dậy sớm 5h đi chạy nổi. Thôi đành đợi hẹn làm một cú hoành tráng ở Hà Nội vậy!
Hà Nội chào đón mình bằng cảnh kẹt xe hỗn loạn của khu vực Phố Cổ. Mãi đến 9h đêm mới nhận được phòng khách sạn sau một ngày dài hết ngồi trên thuyền rồi ngồi trên xe.
Được nhiều bạn chỉ điểm trên Facebook, mình và đồng bọn nhanh chóng thu dọn và tiến thẳng về phố Tạ Hiện để …nhậu. Nhậu bia thì ít, nhưng nhậu mắt thì nhiều. Đám mình ngồi ngay trước cửa bar 1900, các em gái cứ lượn qua lượn lại liên tục, Em nào cũng trắng và xinh . Sợ ngồi lâu nóng người không ngủ được nên phải rút lui nhanh về ngủ để dành sức sáng hôm sau chạy.
Lỡ hẹn Hồ Tây
Khao khát của mình trước khi đến Hà Nội lần này là thực hiện bằng được buổi chạy quanh hồ Tây để có bài viết hoành tráng khoe trên blog này. Cự ly vòng hồ dài hơn 14K của hồ Tây càng khiến mình thêm háo hức với trải nghiệm mới này. Mình còn chu đáo chuẩn bị thêm 4 gói GU Energy GEL để sẵn sàng tiếp tế trong hành trình.
Tuy nhiên thực tế đã không được như kỳ vọng: 5h sáng mình bật dậy trong tình trạng hai bắp đùi căng cứng, hậu quả của cả ngày thứ bảy leo núi, leo cầu thang liên tục. Tình trạng bết bát thế này sao mà chinh phục nổi Hồ Tây!
Mình không muốn đày ải bản thân để rồi sau đó phải gánh chịu hậu quả (chính xác hơn là vợ phải gánh chịu hậu quả chăm sóc mình). Nên kế hoạch chạy Hồ Tây xin được hẹn vào dịp khác, ta chạy Hồ Gươm đỡ vã vậy!
Hi Hồ Gươm
Hồ Gươm chỉ cách khách sạn mình ở hơn trăm mét, phải công nhận là tiện lợi đủ điều:
- Một vòng hồ chỉ khoảng 1.4-1.5K, vừa đủ cho đôi chân ê ẩm của mình. Nếu sung sức thì quay thêm vài vòng, còn mệt thì về khách sạn chỉ vài bước chân.
- Không lo không kiếm được nhà vệ sinh trong trường hợp nguy cấp. Cần gì cứ chạy về khách sạn. Chứ đi chạy ở Hồ Tây có mệnh hệ gì là toi!
- Chắc chắn sẽ có rất nhiều người tập thể dục ở Hồ Gươm, tạo động lực chạy tốt hơn.
Mình ra đến Hồ Gươm lúc 6h sáng. Mặt trời đã lên cao từ lúc nào, ngay góc đường gần khách sạn đã thấy một cô bán xôi, xung quanh là vài vị khách sớm.
Đôi chân nặng trĩu cứ nghĩ chỉ trụ được 2-3 vòng hồ Gươm nhưng sao càng chạy càng thấy hưng phấn hơn. Đúng là ra công viên chạy bộ luôn mang đến những hứng khởi mới. Vừa chạy vừa nhìn các cô các chú các ông các bà tập thể dục với đủ loại động tác lạ đời giúp mình cảm thấy yêu đời. Chạy bộ trở thành một niềm vui, một cách tận hưởng cuộc sống tuyệt vời.
Hành trình chạy bộ lần đầu ở Hà Nội kết thúc sau 6 vòng Hồ Gươm, một kết quả bất ngờ với chính bản thân mình.
Buổi sáng chủ nhật khép lại bằng một tô phở Tái Nạm hoành tráng ở phở Bát Đàn. Mặc dù xếp hàng chờ đợi hơi lâu nhưng đúng là danh bất hư truyền, phở ngon quá xá ngon.
Bye Bye Hà Nội. Hẹn tái ngộ lần sau. Chắc chắn sẽ là một buổi chạy hoành tráng hơn. Và tất nhiên sẽ không thể không quay lại phố Tạ Hiện và phở Bát Đàn, hai trải tuyệt vời trong chuyến du lịch lần này của mình.
“Và tất nhiên sẽ không thể không quay lại phố Tạ Hiện và phở Bát Đàn, hai trải tuyệt vời trong chuyến du lịch lần này của mình.”
Em biết cái trải nghiệm tuyệt vời ở phố Tạ Hiện của anh rồi nha. =))))))
thích nhỉ ! 🙁 có điều kiện thì củng đi du lịch mới dc toàn đi ra nước ngoài chả đi dc nước mình bác à 🙁