Sau thành công ở HCMC Run 2016, mình đã tự thưởng cho bản thân vài ngày thư giãn để đôi chân hồi phục sau khi bung hết công lực trong giải. Thứ sáu vừa rồi mình đã xỏ giày ra chạy lại để tránh tình trạng ngủ quên trên chiến thắng (nghỉ vài ngày rồi nghỉ luôn). Địa điểm chạy: dinh Thống Nhất, chốn hẹn hò của runner Sài Gòn.
Dinh Thống Nhất đã từng là địa điểm chạy bộ quen thuộc của mình trong năm 2014 và nửa đầu năm 2015 trước khi tạm thời chia tay vào tháng 8 năm ngoái. Lý do chắc ai cũng rõ: nuôi con nhỏ không thể dậy sớm tung tăng chạy ngoài đường được nữa
Từ đó đến nay mình chuyển hẳn địa bàn hoạt động vô CFYC Pico, kết duyên với treadmill trong gần nửa năm qua. Lâu lâu may mắn lắm mình mới làm được vài cuốc chạy ngoài đường để tìm lại chút cảm hứng: chạy khám phá Tàu Hũ, chạy Terry Fox Run hay gần đây là vừa chạy vừa ăn ở Đà Lạt.
Cảm giác quay đường chạy nhiều kỉ niệm xưa thật thích. Lâu lắm rồi mình mới được xỏ giày chạy bộ buổi sáng thế này. Hít thở khí trời, ngắm xe cộ, nghe tiếng còi xe, hưởng gió mát,…những trải nghiệm không bao giờ có được khi chạy trong phòng tập.
Đôi chân vẫn còn đang mỏi mệt nhưng tinh thần thì cực kỳ rạo rực sau trải nghiệm tuyệt vời ở HCMC Run 2016.Có lẽ nhờ vậy mà buổi chạy được dự tính nhằm “hồi phục – thư giãn” sau giải chạy lại có tốc độ nhanh bất ngờ. Dư âm HCMC Run 2016 vẫn còn vương vấn quanh đây chăng
Nike Flyknit Lunar 2 đã chinh chiến hơn 800K nhìn vẫn còn rất ngon lành nhỉ. Yêu quá đi thôi!
Silk nay đã gần được 6 tháng, đã được mẹ luyện ngủ xuyên đêm nên cả nhà đỡ vất vả hơn nhiều. Ba đã có thể đi ngủ sớm lúc 10h, khả năng dậy sớm đị chạy bộ đang dần tươi sáng trở lại. Đường chạy quanh Dinh Thống Nhất sẽ chật chội hơn khi có thêm 1 thằng mặc áo Yêu Chạy Bộ bon chen mỗi sáng thứ sáu.
Các bạn nào rãnh sáng thứ sáu ra quay chung với mình nhé!
Nhưng nếu ra mà không thấy thì tự hiểu là hôm đó mình không thể chiến thắng được cơn buồn ngủ hoặc là tối hôm trước Silk quậy không cho ba ngủ,