Hồi đầu tháng 2, mình đã có bài viết chia sẻ về quyết định bắt đầu học tiếng Nhật của bản thân. Mục đích học tiếng Nhật để có thể tự tin giao tiếp trong các chuyến du lịch Nhật Bản kết tiếp, sẽ không phải quơ tay múa chân nữa. Ngoài ra, còn giúp mình “hiểu kỹ” hơn các bộ phim JAV mới được ra mắt liên tục.
Quyết định này đã khiến blog Yêu Chạy Bộ bị bỏ rơi, chuyển về tình trạng “thoi thóp” giống như hồi cuối 2015 (siêu quậy chị ra lò) và đầu 2019 (siêu quậy em ra lò). Mình cũng đã nhắc đến tình cảnh này trong bài viết hồi tuần W10/2023: “Do phần lớn thời gian rãnh trong tuần được mình dành cho việc học tiếng Nhật nên cố gắng lắm thì chỉ dành được 1 tiếng mỗi tuần để viết các bài tổng kết tuần. Dự tính sau tháng 7 khi mình thi JLPT xong thì mới có thời gian rãnh trở lại.“
Vèo 1 phát, 5 tháng đã trôi qua. Giờ đã là tháng 7!
Mình vừa mới tham gia kì thi năng lực Nhật ngữ JLPT N4 hôm chủ nhật vừa rồi. Bài thi làm khá ổn, tuy nhiên vẫn chưa chắc đậu rớt. Phải đến gần cuối tháng 8 mới có kết quả. Mình có 7 tuần để cầu nguyện…
Bất chấp kết quả đậu rớt ra sao, việc tham gia kì thì JLPT N4 vừa rồi được xem là cột mốc đáng nhớ đầu tiên trong chặng đường học tiếng Nhật của mình. Con đường phía trước vẫn còn xa xăm và lắc léo lắm!
Nhớ lại ngày này cách đây 5 tháng, mình chưa biết đọc bất kỳ chữ cái ひらがな(hiragana) / カタカナ(katakana)(hai bảng chữ cái cơ bản của tiếng Nhật). Còn 漢字(kanji) – chữ Hán tiếng Nhật, nhìn vào chỉ thấy vô vọng.
Còn bây giờ mình đã có thể đọc được các quyển sách 絵本 (ehon) dành cho trẻ em Nhật, có thể nói chuyện sơ sơ với giáo viên người Nhật, và còn có thể viết nhật ký linh tinh bằng tiếng Nhật ở đây https://nikki.thuanbui.me.
Những dòng chia sẻ về quá trình học tiếng Nhật của mình là để dẫn dắt vào nội dung chính của bài viết hôm nay:
KHÔNG BAO GIỜ LÀ QUÁ TRỄ ĐỂ DẤN THÂN VÀO THỬ THÁCH MỚI!
Nhiều người luôn có tư tưởng rằng mình đã quá giá, đã quá trễ để dấn thân vào một cái gì đó mới mẻ. Ví dụ:
- Tôi đã quá già để chạy bộ.
- Tôi đã quá già để tham gia ba môn phối hợp.
- Tôi đã quá già để học một ngôn ngữ mới.
- Tôi đã quá già để khởi nghiệp.
Nhưng đó chỉ là nỗi sợ và sự nhút nhát không dám bước ra khỏi vùng an toàn để học hỏi thêm những trải nghiệm mới, bài học mới. Cuộc sống có rất nhiều điều thú vị chờ bạn dấn thân và khám phá.
1. Không bao giờ quá trễ để bắt đầu chạy bộ!
Thỉnh thoảng mình vẫn thường hay nhận được bình luận trên blog kiểu như: “Mình năm nay 4x 5x 6x tuổi, không biết có chạy bộ được không?“
Mình luôn gửi trả lời bằng cách gửi cho họ các bài viết về cụ bà Harriette Thompson
“Đến với marathon sau khi thấy một người bạn ở nhà thờ tham gia chạy để gây quỹ từ thiện chống ung thư, ngay lập tức bà tự hỏi “Tại sao mình không làm được vậy” và bắt đầu tập luyện. Kinh ngạc là lúc đó bà đã bước sang tuổi…76, cái tuổi mà nhiều người đã không còn minh mẫn, gần đất xa trời. Tính đến giải năm nay, bà đã tham dự 15 giải marathon kể từ lần đầu tiên khi đã bước qua tuổi thất thập.“
Không bao giờ là quá trễ để bắt đầu chạy bộ và thay đổi cuộc sống của bạn!
2. Tuổi tác không phải là rào cản
Nhắc đến vấn đề tuổi tác, mình lại nhớ ngay đến bà Madonna Buder, với biệt danh Iron Nun. Ở tuổi 86, bà đã chinh phục 45 sự kiện IRONMAN Triathlon, thử thách mà nhiều người bằng 1/4 tuổi của bà còn cảm thấy kinh hãi. Bản thân mình hiện giờ vẫn chưa tham gia bất kỳ sự kiện Full IRONMAN nào.
Bà đến với chạy bộ từ sự giới thiệu của một cha xứ, nhằm tìm cách hoà hợp tinh thần và thể chất. Khi đó bà đã 46 tuổi. Đến bây giờ, bà vẫn tiếp tục hành trình đã bắt đầu 40 năm trước. Mỗi ngày bà đều chạy bộ từ nhà đến nhà thờ. Sau đó đạp xe 70km đến một cái hồ gần nhà để bơi.
Bà chinh phục giải ba môn phối hợp Ironman Triathon lần đầu tiên ở Ireland năm 1982. Khi đã 52 tuổi. Năm 2005, bà trở thành vận động viên nữ lớn tuổi nhất trong lịch sử chinh phục giải Hawaii Ironman. Biệt danh IRONNUN (NỮ TU SẮT) được mọi người ưu ái dành tặng bà từ đó.
The only failure is not to try, because your effort in itself is a success.
Madonna Buder
Tạm dịch: Thất bại duy nhất chính là không dám dấn thân vào thử thách mới. Nỗ lực của bạn khi cố gắng trải nghiệm đã là một thành công.
3. Dám bước ra khỏi vùng an toàn
Cách đây 5 năm, mỗi khi nghĩ về một cuộc đua ba môn phối hợp, mình luôn cảm thấy sợ hãi vì sự khắc nghiệt của nó, sợ nhất là màn bơi biển. Chẳng biết bao giờ mới đủ khả năng tham gia.
Vậy mà bây giờ mình đã có trong tay gần chục cái huy chương của các giải triathlon. Bất ngờ hơn khi vợ mình cũng tham gia vào cuộc chơi và đã về đích ngon lành ở cuộc đua IRONMAN 70.3 Vietnam 2023 vừa qua.
Vợ mình bắt đầu tập từ hè 2022, khi đó chỉ biét bơi ếch sai kỹ thuật, không biết bơi sải. Trong cả năm tập luyện, rất nhiều lần vợ cảm thấy chán nản vì tập mãi chẳng thấy tiến bộ. Nhiều lần ra biển tập bơi thử thì chẳng dám xuống vì sự sợ hãi xâm chiếm cơ thể.
Phần đạp xe thì cũng chẳng khá gì hơn. Do bận rộn gia đình công việc nên vợ mình chủ yếu tập đạp trong nhà, số lần đạp ngoài đường rất ít. Do đó kỹ năng điều khiển xe không tốt, rất sợ mỗi khi đạp xe ở chỗ đông đúc xe cộ.
Dù sợ hãi nhưng vợ chưa từng có ý định từ bỏ cuộc chơi, vẫn luôn tập luyện chăm chỉ trong suốt 1 năm. Sự cố gắng này đã được đền đáp xứng đáng bằng chiếc huy chương IRONMAN 70.3 hồi tháng 5 vừa qua. Mọi người có thể xem kí sự của vợ mình bên dưới
- [Kí sự IRONMAN 70.3 VN] Phần 1 – Chiến đấu với biển dữ Đà Nẵng
- [Kí sự IRONMAN 70.3 VN] Phần 2 – Đạp xe phơi nắng tại Đà Nẵng
- [Kí sự IRONMAN 70.3 VN] Phần 3 – Vượt lên giới hạn bản thân để về đích!
Trải nghiệm tham gia và về đích một cuộc đua ba môn phối hợp hứng khởi và rất khó giải thích bằng lời. Nhưng nó là một hành trình dài đòi hỏi sự tập luyện nghiêm túc và chuẩn bị kỹ càng trong gần 1 năm trước đó.
Việc tập luyện thể thao nói chung hay ba môn phối hợp nói riêng là liều thuốc giúp bạn dám đối mặt với nỗi sợ của bản thân mình. Bằng cách đặt ra mục tiêu và kế hoạch chinh phục để hướng đến mục tiêu đó, bạn sẽ học được cách vượt qua nỗi sợ và đạt được những thành tích vượt xa hơn cả sự kì vọng ban đầu.
Bạn sẽ không bao giờ tiến bộ nếu không dám bước ra khỏi vùng an toàn. Một thử thách mới, một trải nghiệm mới sẽ mang đến nhiều bài học hữu ích bất kể thành công hay thất bại. Dám thử đã là một thành công!
Tóm lại, thích đi chạy thì cứ đi chạy! Thích triathlon thì cứ đăng ký! Hay thích học tiếng Nhật, tiếng Tàu, tiếng Pháp,… thì cứ bắt đầu học ngay và luôn!
Không bao giờ là quá trễ để bắt đầu!