Derek Anthony Redmond không giành được bất kỳ tấm huy chương nào ở Barcelona Olympics 1992. Nhưng phần thi đấu của anh sẽ luôn là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong lịch sử Olympic.

Nếu cần một tấm gương cho lòng quả cảm, Derek Redmond có lẽ là một trong những biểu tượng sáng ngời nhất. Câu chuyện về Derek là nguồn cảm hứng to lớn cho tất cả mọi người, không chỉ trong thể thao mà còn trong cuộc sống nói chung.

Quảng Cáo

Câu chuyện Olympic 1992

Derek Anthony Redmond không giành được bất kỳ tấm huy chương nào ở Barcelona Olympics 1992. Thậm chí còn không vượt qua được vòng thi bán kết ở cự ly 400m. Nhưng phần thi đấu của anh năm đó sẽ luôn là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong lịch sử Olympic. Hình ảnh thi đấu của anh sẽ còn đọng lại trong trái tim hàng triệu người hâm mộ kể từ thời điểm “đặc biệt” đó.

Trước đó 4 năm, anh đã phải bỏ cuộc ở Seoul Olympic 1988 do dính chấn thương chỉ 10 phút trước giờ thi đấu. Anh đã dồn toàn bộ quyết tâm để khẳng định mình 4 năm sau đó ở Barcelona. Không phải để chứng tỏ với đồng đội, với huấn luyện viên, mà để chứng minh khả năng của chính bản thân anh.

Derek đã có khởi đầu rất tốt ở lượt chạy bán kết trong 250m đầu tiên. Ngay lúc đó, anh đã gặp phải chấn thương đùi và đau đớn gục ngã trên đường đua. Giấc mơ huy chương Olympic lại một lần nữa vuột khỏi tầm tay của anh.

Khi mọi chuyện tưởng chừng đã an bài, hành động tiếp theo của Derek đã làm kinh ngạc toàn bộ 65.000 khán giả trên sân. Khoảnh khắc này được tôn vinh là một trong những giây phút đáng nhớ nhất trong lịch sử Olympics.

Derek vẫn tiếp tục đứng lên, cố gắng hoàn tất phần thi của mình. Có thể cảm nhận được sự đau đớn tột cùng trong nét mặt, nhưng anh quyết tâm không bỏ cuộc, lết từng bước một hướng về đích. Đó là tinh thần thi đấu của một vận động viên Olympic đúng nghĩa, không bỏ cuộc dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

When you don’t give up, you cannot fail!

Bản đẹp

Hình ảnh người cha vượt qua hàng rào bảo vệ để chạy đến dìu đứa con trai của mình về đích càng khiến khoảnh khắc ấy thêm phần ý nghĩa. Giây phút Derek về đến đích được tất cả mọi người đứng dậy tán thưởng, trong đó có không ít những giọt nước mắt xúc động. Sẽ ít ai nhớ đến người giành chiến thắng trong loạt đua đó nhưng chắc chắn mọi người sẽ không bao giờ quên được sự quả cảm đáng khâm phục của Derek.

Derek Redmond
Derek Redmond bên cạnh người cha

Biểu tượng của lòng quả cảm

Phần thi đấu Derek Redmond năm 1992 sau này được tôn vinh trong loạt video “Celebrate Humanity” của Ủy Ban Olympic Quốc Tế nhân dịp Olympic 2000. Hình ảnh của anh xuất hiện ở phần đầu tiên với tên gọi Lòng Quả Cảm (Courage).

Lực có thể tính bằng Kilogram. Tốc độ có thể đo bằng giây. Lòng quả cảm? Không gì có thể đong đếm được.

Force is measured in kilograms. Speed is measured in seconds. Courage? You can’t measure courage

Ngoài ra, hình ảnh của anh còn được xuất hiện trong quảng cáo Courage của Nike năm 2008 – một trong quảng cáo ý nghĩa nhất của gã khổng lồ trong làng thể thao từ trước đến nay.

Everything you need is already inside
Bill Bowerman

Không bao giờ bỏ cuộc

Câu chuyện về ý chí bất khuất Derek không chỉ dừng lại ở Olympic 1992. Hai năm sau đó, bác sĩ chẩn đoán anh sẽ không bao giờ chạy và thi đấu đỉnh cao được nữa. Với sự động viên của cha, anh chuyển hướng sang chơi bóng rổ và nhanh chóng được gọi vào đội tuyển bóng rổ quốc gia. Sau đó anh chuyển hướng sang chơi bóng bầu dục chuyên nghiệp nhưng rất tiếc không được gọi vào đội tuyển quốc gia.

Derek chính là biểu tượng sáng ngời của tinh thần chiến đấu không bao giờ bỏ cuộc của một runner đích thực. NEVER GIVE UP!

Never Give Up
Quảng Cáo

Các bài viết cùng từ khoá Nhân Vật

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *