Bất kỳ runner nào trước khi lập nên những PR ấn tượng cho bản thân có lẽ đều đã ít nhất một lần trải qua những tháng ngày chiến tranh tư tưởng mỗi sáng: ngủ tiếp vs. đi chạy. Bên cạnh đó, nhiều người đã không ít lần bỏ cuộc giữa chừng vì chạy hoài mà không thể chinh phục 5K, trước khi tìm ra chân lý riêng cho mình trong chạy bộ.
Bạn đã từng phân vân chẳng biết nên chọn mua giày ra sao để bắt đầu tập luyện, phải hít thở ra sao, ăn uống thế nào….Ngoài ra, còn có là rất nhiều các thắc mắc, băn khoăn chẳng biết hỏi ai: chạy bộ có làm đùi to không, có làm chết sớm không,…
Chạy bộ là vậy đó, tưởng đơn giản nhưng lại chẳng đơn giản tí nào. Con đường đến với chạy bộ không hề bằng phẳng như nhiều người nghĩ.
Nhưng mình có thể chắc chắn một điều răng một khi đã vượt qua những khó khăn kể trên, chạy bộ là một trong những quyết định sáng suốt nhất bạn đã từng thực hiện trong đời. Không cần phải bàn cãi! Và đó cũng chính là động lực thôi thúc chúng ta muốn truyền cảm hứng, giúp đỡ những người bạn khác tìm đường đến với những lợi ích của chạy bộ.
Trước khi chạy được Marathon, ai cũng đã từng vật lộn với 5K đầu đời
Có lẽ bất kỳ ai một khi đã bén duyên với chạy bộ đều có chung khao khát truyền lửa đam mê của mình đến những người xung quanh. Gần gũi như vợ – chồng, con cái, bạn bè, đồng nghiệp,…Hay xa hơn là chia sẻ đam mê, trải nghiệm chạy bộ đến những người xa lạ, chưa một lần gặp mặt, ở khắp mọi miền đất nước và cả ở nước ngoài, giống như cách mình đang làm với blog Yêu Chạy Bộ này.
Có rất nhiều cách để chia sẻ đam mê, truyền cảm hứng chạy bộ. Có thể kể đến một số cách phổ biến như sau
- Lập hội nhóm, câu lạc bộ chạy, ví dụ: SRC, LDR
- Rủ rê người thân, bạn bè chạy chung
- Khoe thành tích chạy lên trang Facebook cá nhân
- Chia sẻ trải nghiệm trong các Facebook Group của các nhóm chạy
- Viết nhật ký trên Facebook
- Viết blog chạy bộ (giống mình)
Bất kỳ hình thức nào cũng là những việc làm rất thiết thực và đáng quý, góp phần cổ động và phát triển phong trào chạy bộ trong nước – một khái niệm mà cách đây vài năm dường như không hề tồn tại.
Mỗi cách sẽ có ưu điểm, khuyết điểm riêng. Bài viết này mình sẽ không nhận xét cách nào là tốt nhất, hiệu quả nhất trong việc truyền cảm hứng chạy bộ. Thay vào đó, mình chỉ muốn chia sẻ lý do tại sao mình chọn viết blog làm phương tiện chia sẻ trải nghiệm và đam mê chạy bộ. Tại sao mình không dùng Facebook cho đơn giản cách như cách mà đa số mọi người lựa chọn.
Facebook hay không Facebook?
Facebook được đa số mọi người lựa chọn vì tính chất cộng đồng, dễ sử dụng, dễ share, dễ like của nó. Facebook là mạng xã hội lớn nhất hiện nay, ai mà chẳng có tài khoản Facebook nhỉ? Sẽ hoàn toàn hợp lý khi bạn lựa chọn Facebook làm phương tiện chính để chia sẻ đam mê chạy bộ của mình với bạn bè và cộng đồng.
Tuy nhiên, mình theo hướng ngược lại, không thích dùng Facebook tí nào. Lý do mình sẽ trình bày dưới đây
Dễ share, dễ like
Việc chia sẻ trên Facebook cực kỳ dễ dàng: bấm vài nút là bạn có thể nhanh chóng tải ảnh kèm vài dòng status để chia sẻ trải nghiệm chạy bộ của mình, hay để hô hào xúc dậy tinh thần tập luyện cho bạn bè và cộng đồng. Bạn có thể sử dụng Facebook làm phương tiện viết blog của mình với ứng dụng Note để chia sẻ các trải nghiệm dài dòng hơn, chi tiết hơn.
Hạn chế: dễ bị rơi vào tình trạng sống ảo: ngồi đếm like, comment tự sướng.
Nhanh đến, nhanh đi
Facebook hoạt động theo phương thức chia sẻ tức thời, hiệu quả nhanh nhưng tác động chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, không thể kéo dài. Easy come, easy go! Chia sẻ của bạn dù cho hữu ích đến đâu cũng không thể tồn tại được quá 1 tuần trên Facebook, tất cả sẽ nhanh chóng bị lùi vào dĩ vãng nhường chỗ cho đủ loại tin tức được cập nhật liên tục từ bạn bè.
Bạn có thể dễ dàng chia sẻ thành tích chạy “khủng” của mình sáng nay để kêu gọi, kích thích tinh thần chiến hữu thi đua. Nhưng hiệu quả chỉ kéo dài cao lắm là 2-3 ngày trước khi bị thay thế bằng hàng loạt các tin tức vô bổ, các chia sẻ tào lao của “cộng động mạng”.
Khả năng tiếp cận hạn chế
Nếu bạn viết nhật ký chạy bộ trên Facebook, xác suất bạn bè và cộng đồng nhìn thấy bài viết của bạn là …hên xui, vì nó do Facebook quyết định. Ngoài ra, những gì bạn viết trên Facebook sẽ rất khó được tìm thấy trên Google, điểm bắt đầu của mọi người khi muốn tìm kiếm thông tin về chạy bộ.
Đó là lý do mình chỉ sử dụng Facebook như là một kênh quảng bá, liên lạc với Fan Page Yêu Chạy Bộ, còn mọi hoạt động chính như viết nhật ký, chia sẻ kiến thức, tổ chức giveaway mình đều sử dụng Blog Yêu Chạy Bộ này.
Rõ ràng, Facebook không phải là phương tiện tối ưu để chia sẻ đam mê và trải nghiệm cá nhân (theo nhận xét chủ quan của mình). Ngoài ra, mình không thích dùng Facebook, nó xô bồ và tạp nham quá.
Facebook với mình chỉ là phương tiện để giữ liên lạc với bạn bè, người thân. Mình không có hứng thú chia sẻ chuyện đời, chuyện chính trị, chuyện thiên hạ lên Facebook, rồi sau đó ôm điện thoại đếm like, đếm comment tự sướng.
Mình cũng không thích bị người lạ soi mói vô đời tư cá nhân. Vì thế mình hiếm khi thò mặt ra trong các group chạy bộ trên Facebook. Các bạn cũng đừng add Friend FB mình làm gì, mình chẳng mấy khi kiểm tra để Accept đâu. Mà có Accept cũng chẳng thấy cập nhật gì từ mình đâu.
Vì thế, sử dụng Facebook để chia sẻ đam mê chạy bộ chưa bao giờ là ý tưởng hay đối với mình. Thay vì lãng phí thời gian chém gió trên Facebook, mình dành thời gian xây dựng phát triển blog chạy bộ riêng. Kết quả có được là blog Yêu Chạy Bộ hiện nay với hơn 300 bài viết đủ mọi chủ đề cùng hơn 3000 thành viên thường xuyên ghé thăm. Còn gì tuyệt vời hơn nữa!
Vì sao mình chọn viết blog để chia sẻ đam mê
Trong số các cách chia sẻ đam mê chạy bộ kể trên, viết blog chắc chắn là việc ít người muốn làm nhất. Viết blog đòi hỏi bạn phải đầu tư rất nhiều thời gian để lên ý tưởng, tổng hợp thông tin, nghiên cứu kiến thức để cho ra đời các bài viết chất lượng. Đâu phải chỉ viết 1-2 bài là xong, bạn phải viết liên tục cả chục, cả trăm bài viết nếu muốn trang web của bạn thực sự là điểm đến hữu ích cho mọi người. Đó là lý do mà số lượng CLB chạy thì nhiều mà blog chạy bộ thì chẳng thấy đâu.
Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?
Mình chọn lựa viết blog vì mình tin rằng nó sẽ hữu ích hơn cho cộng đồng, cho những người đã, đang và sẽ tìm đến với chạy bộ. Sự ủng hộ và đón nhận của hơn 3000 thành viên khắp mọi nơi, trong lẫn ngoài nước đã chứng minh niềm tin của mình đã được đặt đúng chỗ. Yêu Chạy Bộ hiện là blog chạy bộ tiếng Việt phổ biến nhất hiện nay.
Viết blog để kết nối
Đa số mọi người tìm kiếm thông tin từ Google (chứ không phải Facebook). Chỉ cần gõ bất kỳ các từ khoá nào liên quan đến chạy bộ, chắc chắn blog Yêu Chạy Bộ này của mình luôn hiện ra ở những vị trí đầu tiên.
Trong số hơn 100.000 lượt truy cập mỗi tháng của blog, hơn 80% lượt đến từ Google. Qua đó có thể thấy sức mạnh kết nối cộng đồng của việc viết blog trên website cá nhân. Chia sẻ trên Facebook chẳng có ai tìm ra được đâu!
Viết blog để truyền cảm hứng
Khi có một website riêng, mình sẽ dễ dàng tổng hợp các kiến thức về chạy bộ, tạo sự liên kết chặt chẽ giữa các bài viết. Nhớ đó sẽ giúp mọi người tìm hiểu thông tin dễ dàng hơn, nhất là các bạn mới bắt đầu. Đỡ phải vất vả lục lọi thông tin khắp nơi giống như mình trước đây.
Với mình, thành tích là phù du, trải nghiệm trên đường chạy mới là quan trọng nhất. Đó là lý do mình thích viết nhật ký chia sẻ trải nghiệm các buổi chạy, nhất là khi đi du lịch công tác nước ngoài. Qua các bài viết, mình hi vọng mọi người sẽ tìm được sự đồng cảm, có thêm cảm hứng chạy bộ.
Viết blog để xây dựng thương hiệu
Mình không chạy nhanh, cũng chẳng chạy xa. Mình chưa bao giờ chạy được Marathon. Nói chung mình chỉ là một runner loại bèo, vẫn có nhiều lúc ham ngủ, ham nhậu bỏ chạy như bất kỳ ai. Nhưng thương hiệu Yêu Chạy Bộ – Thuận Bùi chắc chắn là “chẳng bèo” tí nào Nhiều khi mình còn ảo tưởng ta đây là celebrity – người nổi tiếng
Viết blog là cách tốt nhất để xây dựng thương hiệu và lòng tin với cộng đồng. Một khi đã có hai yếu tố quan trọng này, bạn có thể hướng tới mục tiêu: viết blog để kiếm tiền. Kiếm tiền bằng cách nào? Các bạn tự tìm hiểu nha.
Lời kết
Viết blog chạy bộ tuy mất thời gian và công sức nhưng hiệu quả đem lại cho cộng đồng rất thiết thực. Bạn chẳng cần phải là vận động viên chuyên nghiệp, chẳng cần phải chạy được Marathon, Ultra-Marathon mới có thể viết blog chia sẻ về chạy bộ. Chỉ cần có đam mê và tâm huyết là đủ.
Trải nghiệm cá nhân và chặng đường tập luyện của bạn là nguồn cảm hứng cho người khác. Câu chuyện nào cũng có ý nghĩa có nó, đừng ngại chia sẻ với cộng đồng.
Bạn muốn chia sẻ đam mê, truyền cảm hứng chạy bộ? Hãy viết blog ngay từ hôm nay