Để lên dây có tinh thần tốt nhất cho giáo án tập luyện 21K bắt đầu từ tuần sau, bữa nay mình đã tham gia buổi chạy sáng chủ nhật định kỳ cùng SRC. Lần này địa điểm được chọn là khu chế xuất Tân Thuận, quận 7. Ưu điểm của cung đường này là đường rộng, ít xe, cự ly một vòng khu chế xuất là khoảng hơn 7K, rất thuận tiện cho anh em tính cự ly chạy. Ai mới chạy có thể làm 1 vòng, xung hơn thì 2 vòng. Ai máu hơn muốn chiến Half Marathon hay Marathon thì cứ thế nhân lên 3 bìa 6 vòng. Chỉ có điều chỗ này xa quá, nhà mình ở Tân Bình qua đến đây phải ra hơn cả chục cây số.
Chiến thắng con lười
Lần cuối cùng mình tham gia chạy cùng SRC có lẽ là lâu lắm rồi chẳng nhớ nổi. Chỉ nhớ lần nào muốn chạy với nhóm là mỗi lần phải chiến đấu dữ dội với cơn buồn ngủ sáng sớm. Lần này cũng chẳng khác gì, chỉnh đồng hồ kêu lúc 4h15 sáng mà phải nướng thêm đến 4h25 mới lết dậy nổi. Sau khi làm “công tác” buổi sáng nhanh gọn, mình rời khỏi nhà lúc 4h40 phút hướng thẳng Khu chế xuất Tân Thuận. Đây có lẽ là lần dậy sớm nhất để chạy bộ từ trước đến nay của mình. Bữa nay dù cho chạy được bao nhiêu Km thì cũng không quan trọng, rời khỏi nhà lúc gà chưa gáy đã là một thành công với mình.
Lúc này trời chưa sáng, trời thì lạnh, quần áo thì phông phanh, vừa chạy vừa run. Có ra đường lúc tinh mơ mới biết các chú công an giao thông TP.HCM rất siêng năng, mặt trời chưa lên mà đã đứng núp sẵn trên đường canh bắt xe máy chạy lấn tuyến. Đường lúc này vắng xe nên mình chạy qua đến Tân Thuận chỉ mất khoảng 25 phút. Lúc đến đã thấy anh em tập trung khá đông đủ.
“Dẫn đầu” đoàn đua
Sau khi khởi động làm nóng khoảng 10 phút, mọi người tập trung làm một tấm kỷ niệm trước khi xuất phát. Bữa nay hội tụ rất nhiều bô lão, cao thủ dự định chạy 21K đến 42K nên e là sẽ khó có dịp chụp chung đông đủ sau khi kết thúc.
Đúng 5h20, mọi người xuất phát từ cổng khu chế xuất Tân Thuận, hừng hực khí thế ùa vào trong. Trên đường chạy chia làm 2 tốp: tốp đầu là các cao thủ chạy với tốc độ dưới 6 phút/km, tốp sau lẹt đẹt theo sau với tốc độ gần 7 phút/km. Tất nhiên là mình thuộc tốp sau. Mấy tháng nay toàn chạy trong phòng tập quen rồi, giờ ra chạy lại trên đường thấy đuối quá. Sau 3K đầu tiên mình tụt lại chạy chót. Thôi thì tự an ủi coi như mình làm công tác hậu cần, chạy cuối để trông coi mọi người 🙂
Quan trọng là chạy được về đích thôi, còn nhanh chậm đâu quan trọng
Được tiếp thêm sức mạnh
Chưa kết thúc vòng 1 mình đã thấy mệt mỏi rã rời, cố gắng chạy đến cổng khu chế xuất để hoàn thành đúng 1 vòng rồi nghỉ. Tự thấy sức mình lúc đó khó lòng làm hết được vòng thứ hai.
Đang muốn bỏ cuộc thì thấy Feddy đứng ở góc đường đứng đợi tốp sau chạy đến để chỉ đường. Do mình chạy cuối cùng nên Feddy sau đó chạy chung với mình, vừa chạy vừa tám. Nhờ vậy, mà tự nhiên thấy xung hơn hẳn. Đúng là chỉ có đi chạy chung với nhóm và có ngưới “kéo” thì mình mới chạy xung được. Bình thường nếu chạy một mình, chỉ khoảng 5-6K là mình bỏ cuộc, nghỉ cho khoẻ.
Cố gắng theo Feddy được đến nửa vòng thứ hai thì mình chịu hết nổi, chân trái bắt đầu đau nhói, đành chuyển sang đi bộ. Lúc này xem iPhone đã thấy chạm mốc 10K. Cảm giác lâng lâng vì lâu lắm rồi mình mới chạy được liên tục lâu như thế. Trước mắt vẫn còn hơn 4K, do chân đâu nên cố gắng chạy thật chậm để lết về đích – cổng khu chế xuất.
Kết thúc hai vòng chạy khu chế xuất Tân Thuận sau hơn 1 tiếng 31 phút. Quãng đường chạy được ghi nhận bởi iSmoothRun là 13.09K. Có một đoạn GPS bị lỗi, không tính toán đúng, chứ đúng ra hai vòng phải là hơn 14K. Thôi thì coi như 1K trừ hao quãng đường đi bộ dưỡng sức. Tự bản thân mình thấy cực kỳ hài lòng với buổi chạy hôm nay: vượt lên chính mình để hoàn thành chặng đường chạy xa nhất từ trước đến nay, tốc độ trung bình dưới 7 phút/km. Một khởi đầu tuyệt vời cho những buổi tập sắp tới hướng đến chinh phục HCMC Run 21K.
Bất cứ buổi chạy với SRC nào cũng đều là những kỉ niệm khó quên.
Tổng kết
Chia tay anh em trước để về nhà dẫn vợ đi gym, mình về đến nhà lúc 8h sáng. Về đến nhà mới nhận thấy nhức nhói ở chân trái, nhất là ở khu vực đầu gối. Vô đến California Gym ngay lập tức chui vô sauna và steambath thư giãn. Mặc dù vậy cũng chẳng đỡ đau được là bao, lên xuống cầu thang giống như cực hình. Vợ cằn nhằn: “Sao lần này chạy về cũng bị y hệt mà cứ ham chạy hoài vậy trời!”. Cái này chắc chỉ ai Yêu Chạy Bộ mới hiểu được, cảm giác chiến thắng chính mình nó đặc biệt lắm, chịu đau vài ngày là hết. Chứ cái cảm giác “phê chạy” đó không phải ai cũng hiểu được đâu.
Chạy đường dài là môn thể thao dành cho những người thích hành xác mà 🙂
Cám ơn các anh em đã tổ chức một buổi chạy thành công, công tác hậu cần rất chu đáo. Hẹn gặp lại một ngày không xa.