Từ lúc đam mê chạy bộ thấm vô người, đi công tác không còn là trở ngại gì to tát cho việc duy trì lịch tập của mình nữa. Mình chủ yếu chạy trong gym nên công tác ở bất cứ đâu, chỉ cần mang thêm một đôi giày thì chẳng khác gì đi tập ở nhà. Cả tuần nay mình đi công tác Jakarta, Indonesia, bận rộn quá nên chẳng có thời gian viết bài nào mới. Bữa nay chủ nhật có thời gian chạy bộ và bơi thư giãn cuối tuần, tiện thể làm vài dòng nhật ký để blog không bị bám bụi.
Vài dòng về Indonesia
Đây đã là lần thứ ba mình có mặt ở Indonesia tính từ đầu năm nay. Lần đầu tiên là đi công tác ba tuần từ giữa tháng hai qua đầu tháng ba ở Bukit Indah, cách Jakarta khoảng 2 tiếng chạy xe, lần kế tiếp là đi du lịch ở Bali đầu tháng 4 và lần này là đi công tác ở Jakarta 10 ngày. Tính ra mình cũng có duyên với Indo, từ tháng 2 đến giờ chỉ trừ tháng 5, còn lại tháng nào cũng có dấu chân trên đất nước hồi giáo lớn nhất thế giới này.
Nói về hồi giáo, điểm bất ngờ nhất khi mình đến Indo là thấy rất ít phụ nữ sử dụng khăn che tóc (qui định của Hồi giáo), khác hẳn với Malaysia mình ở cách đây 5 năm. Nếu không biết từ trước, mình sẽ không bao giờ tưởng tượng mình đang ở thủ đô của một đất nước hồi giáo: thịt heo được bán rộng rãi công khai khắp nơi, bar club rất nhiều, toàn là hạng nặng strip show, nude dance, gái di khách trong bar vô số kể, ở phía bắc Jakarta thậm chí còn có một khu phố đèn đỏ công khai, không khác gì Bangkok. Ai ham vui thì bảo đảm sẽ có vô số lựa chọn ăn chơi , mình thì ham chạy bộ thôi :-”
Nếu bạn nào có ý định du lịch Jakarta thì mình khuyên nên chuyển hướng sang chỗ khác (Bali chẳng hạn), trừ khi bạn thích mấy món ăn chơi kể trên. Thủ đô này suốt ngày kẹt xe, mà lại không có tàu điện, không có vỉa hè đi bộ, nói chung là rất bế tắc nếu muốn di chuyển, tệ hơn Tp.HCM rất nhiều. Bởi vậy mình ở khách sạn thư giãn cuối tuần cho khoẻ, đi tham quan mà bị kẹt xe, tới nơi chắc cụt hứng muốn đi về.
Mulia Hotel – Đẳng cấp 5 sao
Mulia là một trong những khách sạn thuộc loại xịn nhất mình từng ở khi đi công tác. Phòng rộng, thiết kế theo phong cách cổ điển, nhiều nhà hàng với rất nhiều lựa chọn thực đơn Tây Tàu Nhật Hàn đủ loại, phòng gym đa dạng máy tập cộng thêm một hồ bơi dài 50m, bảo đảm cho khách du lịch hay đi công tác có thể tìm thấy mọi nhu cầu cần thiết sau giờ làm việc.
Ngoài ra Mulia còn có spa cho ai thích thư giãn và một cái bar luôn đông nghẹt khách (chủ yếu toàn khách Tây già đi kiếm gà và gà đi tìm hàng vô đây “làm ăn”) cho nhu cầu tiệc tùng. Nói chung nó được thiết kế để khách công tác có thể yên tâm sáng đi làm, tối về khách sạn, muốn gì cũng có, không cần ra ngoài.
Thư giãn cuối tuần – Chạy và bơi
Trước khi đến với chạy bộ, mình chẳng bao giờ bén mảng đến phòng gym hay hồ bơi khi đi công tác, thời gian rãnh chủ yếu để ngủ và lên mạng. Còn bây giờ, gym là một yếu tố quan trọng khi cân nhắc khách sạn khi đi công tác hay du lịch. Đi du lịch có vợ còn đỡ chán, chứ đi công tác sau giờ làm chẳng có gì làm, tập gym là cách duy nhất để giết thời gian, vừa tiết kiệm vừa lành mạnh, tránh xa các cám dỗ hại người bar club, gái gú…
Phòng gym khách sạn 5 sao có khác, không to như các trung tâm chuyên nghiệp nhưng số lượng máy chạy cũng có hơn 10 cái, thêm khoảng chục cái máy đạp xe và các loại khác, chẳng bao giờ có chuyện người nhiều hơn máy. Ngoài ra còn có một phòng tập yoga và khu tập tạ riêng, ai thích cái nào thì chơi cái đó.
Mình thì như thường lệ, vô gym khởi động khoảng 5 phút, hít đất vài set cho lên tinh thần rồi leo lên máy chạy và chiến. Sau khi chạy xong thì xả hơi 10 phút cho hết mồ hôi, tiến ra hồ bơi tiếp tục “tăng hai”. Hoàn thành một ngày chủ nhật lành mạnh bằng 1 phần Pad Thai tự thưởng cho bữa tập hôm nay.
Vừa chạy vừa xem phim trên iPad – Động lực chạy bộ mới
Khác với ở nhà, California Fitness rất đông vui, nhiều hot girl nên chạy rất có hứng, gym ở khách sạn này vừa vắng vừa toàn là ông già, nhìn là thấy nản. Nghe nhạc chạy bộ cũng không giúp cải thiện tình hình là bao. Ngày đầu tiên chạy ở đây, chạy được khoảng 3K là muốn nản, lý do là không có gì để nhìn để ngắm, chạy sao nổi. Thú vui chính khi chạy bộ là để tận hưởng không khí và cảnh vật mà.
Nhân tiện vừa mới tải The Wolf of Wall Street (tựa tiếng Việt: Sói già phố Wall), mình áp dụng luôn cách vừa chạy vừa coi phim coi có cải thiện tình hình không. Chép phim vô iPad, rồi dựng ngay phía trước màn hình máy chạy. Cứ thế vừa chạy vừa coi, thấm thoắt nhìn lại đã hơn 6K, thiệt hại 45 phút và mấy trăm calories. Nhìn vô màn hình iPad thì thấy chỉ mới có một khúc nhỏ xíu, phim này dài đến 3 tiếng, nếu xem hết chắc chạy phải được hơn 20K. Tất nhiên mình không có trâu bò đến thế, 6K đã là thành công lớn rồi. Ráng lết lên được gần 7K rồi dừng đi bơi
Leonardo đóng quá hay, không đoạt giải Oscar đúng là đáng tiếc. Xem phim này thấy có nét giống Catch Me If You Can (2004), cũng do Leonardo DiCaprio đảm nhiệm cách đây đúng chục năm, cả hai bộ phim đều xoay quay nhân vật chính ham mê kiếm tiền bất chấp thủ đoạn, bị bắt rồi hợp tác điều tra. Lâu rồi mới coi được một bộ phim chất lượng đi kèm theo đủ thứ gia vị: chửi bậy, chơi ma tuý, chơi gái, nude, ăn chơi trác táng đủ loại. nói chung rất đáng bỏ ra 3 tiếng để xem. Ai chưa xem thì nên kiếm xem ngay.
Lời kết
World Cup 2014 đã bắt đầu, Lần này toàn các trận từ nửa đêm kéo dài đến sáng nên chắc chắn sẽ làm hao mòn sức khoẻ không ít. Tuy nhiên, ăn bóng đá, ngủ bóng đá nhưng nhớ chạy bộ đều để giữ thể lực nha mọi người. Ai tính buông xuôi 1 tháng để chiến World Cup, thì nhớ chuẩn bị sẵn tinh thần thép để chiến đấu với con lười mới có thể quay lại quỹ đạo cũ nổi. Giờ mình đi ngủ để sáng mai coi Argentina – Bosnia đây.
Ale ale, ola ola. Argentina Go Go!