Trăn trở lớn nhất của mình mỗi khi chạy bộ ngoài đường không phải là chuyện thời tiết, chuyện thể lực hay thử thách đường trường gì cả, mà là … lo ngại bị “đau bụng” bất thình lình. Nói thẳng ra là đang chạy tự nhiên muốn đi “giải quyết”.
Đặc biệt với các buổi chạy dài trên 10K hay khi tham gia các sự kiện chạy bộ, vấn đề tế nhị này càng trở thành nỗi bận tâm lớn của mình trước khi xuất hành. Mặc dù đã “chuẩn bị” rất kỹ trước giờ chạy nhưng sẽ chẳng biết khi nào cái bụng của mình nó giở chứng. Lúc đó tìm không ra toilet thì 100% sẽ bị giống như anh chàng dưới đây.
Thú thật thì mình đã không ít lần mình bị rơi vào tình cảnh giữa đường sôi bụng phải ngay tức tốc chạy về nhà “cấp cứu”. Ví dụ như lần chạy ở công viên Gia Định năm ngoái với Sunday Running Club. Mới quay được 3 vòng, mình đã phải làm Lưu Bị bất đắc dĩ đua về nhà trong sự rượt đuổi quyết liệt của bác Tào Tháo. May mắn là cuối cùng Lưu Bị đã chiến thắng, xe không bị dơ.
Sáng thứ sáu hôm qua lại một lần nữa mình rơi vào tình cảnh éo le tương tự khi chạy ở Dinh Thống Nhất. Mới quay được hơn 1 vòng, tự nhiên dạ dày sôi ọc ọc! Mình cố tình mặc kệ để ráng chạy cho đủ chỉ tiêu 4 vòng. Tuy nhiên mới hết 2 vòng, tình hình đã trở nên nguy cấp quá sức. Cũng may công ty ở khá gần nên mình ngay lập tực chạy về để “giải quyết”, trong lòng nơm nớp lo sợ “tai họa” ập đến.
Một lần nữa, may mắn đã ở về phía runner chăm chỉ, không có hậu quả nào đáng tiếc xảy ra trên đường. Tuy nhiên, buổi chạy sáng sớm đã bị thất bại hoàn toàn.
Đau bụng giữa lúc chạy chắc chắn là nỗi ám ảnh của bất kỳ dân chạy bộ nào, đặc biệt trong chạy đường dài. Có cả một thuật ngữ riêng trong tiếng Anh để gọi tên vấn đề tế nhị này – Runner’s trots: hiện tượng muốn “đi ngoài” bất ngờ ập đến khi đang chạy, nếu không xử lý kịp thời thì chắc chắn sẽ ị trong quần. Cái cảm giác lo sợ bồn chồn, khó chịu trong tình thế nguy cấp kiểu này chắc chắn không ai muốn phải đối mặt, còn ai đã từng trải qua rồi sẽ không bao giờ quên.
Có thể giải thích hiện tượng kì cục trên là do khi chạy bộ, máu được tuần hoàn qua các cơ bắp và vô tình gây kích thích hệ tiêu hóa, gây ra hôi chứng “đau bụng đi ngoài” khẩn cấp. Những runner nào bị mắc hội chứng ruột kích thích (giống mình) sẽ có nguy cơ gặp phải hiện tượng này thường xuyên hơn.
Mình đã tổng hợp một số mẹo để dành tham khảo cho các buổi chạy trong tương lai nhằm hạn chế bị rơi vào tình cảnh ị trong quần khi đang chạy. Hy vọng nó sẽ giúp ích phần nào để các runner có thể yên tâm chạy, đỡ phải lo âu trăn trở khi nào “núi lửa phun trào” – “Tui phải làm sao?”
- Always Shit First! Đây là nguyên tắc quan trọng nhất cho bất kỳ buổi chạy nào của mình, bất kể dài ngắn. Mẹo nhỏ: Sáng dậy quất 1 cốc nước lạnh, rồi kết hợp ngồi xoa bụng, bảo đảm sẽ rất hiệu quả.
- Không ăn các món lạ, các món dầu mỡ, hay các món có nhiều chất xơ trong vòng 36 tiếng trước thời điểm thi đấu hay các buổi chạy dài. Hãy uống nhiều nước, giảm các loại trái cây ngọt béo khó tiêu như sầu riêng, mít,…. Mình đã áp dụng triệt để và chưa bị “dính chấu” lần nào ở các giải chạy bộ hay các buổi chạy dài quan trọng.
- Tập thói quen đi “giải quyết” đúng giờ. Việc này nghe có vẻ buồn cười nhưng sẽ cực kỳ hữu ích cho thói quen chạy bộ của bạn. Một khi đã “lên lịch” và hoàn tất nhiệm vụ cao cả, bạn sẽ tự tin hơn khi bước ra đường cho các buổi chạy buổi sáng.
- Đừng ăn gì trong vòng 2 giờ trước giải chạy hay các buổi chạy dài. Bạn sẽ không muốn rơi vào tình cảnh đang gần về đích Half-Marathon tự nhiên hệ bài tiết yêu cầu phải tạm ngưng để làm nhiệm vụ đâu. Thay vào đó, sử dụng loại snack, socola nhỏ để bổ sung năng lượng trên đường chạy sẽ hiệu quả hơn nhiều.
- Sự căng thẳng khi tham gia các giải chạy là một trong những nguyên nhân gây ra tình trạng “đau bụng” giữa đường, nhất là với các bạn mới lần đầu tham gia các giải chạy bộ. Hãy thư giãn, hít sâu, suy nghĩ tư thế về đích sao cho ăn ảnh nhất, hay bất cứ việc gì khác giúp bạn giải tỏa căng thẳng. Chạy bộ cho vui mà, chả có gì phải căng thẳng đâu!
- Luôn dự tính phương án dự phòng cho tình huống xấu nhất. Nếu chạy trong công viên, bạn cần phải xác định vị trí nhà vệ sinh công cộng ở đâu để có thể tìm đến ngay lập tức khi cái bụng nổi sóng. Nếu bạn tham gia các buổi chạy dã ngoại ở trong rừng, hay địa hình hẻo lánh, nhớ mang theo … giấy để sử dụng khi cấp bách (nhớ cho giấy vào bịch nylon nhé, kẻo mồ hôi làm ướt hết giấy là đổ nợ)
Chúc mọi người chạy bộ bình an, bớt lo lắng chuyện “đau bụng” giữa đường!
Các bạn nào có thêm mẹo nào hay để giúp phòng tránh tai nạn nhớ chia sẻ bên dưới nhé. Mình sẽ biết ơn lắm lắm.
Về nhà làm gì cho khổ b, vào khách sạn gần nhất, thuê giờ có 50k à, xả xong chạy tiếp được
LOL
Poop Man – “If you quit once, it’s easy to do it again and again and again. It becomes a habit.”
Mình chưa từng bị bao giờ dù chạy max là 15km, nhưng khi chạy xong về nhà cũng “xả” như ai 😀 thích nhất là khoản này. Nhưng có đôi lần đã thấm vụ “không gì thoải mái bằng ị đái kịp thời” rồi nên thấu hiểu
Em thích câu “Không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời” của anh ahahaha
Trước giờ chỉ có buồn tiểu quá em mới phải chạy về nhà giải quyết, nhưng giờ thì phải chú ý hơn thôi. =)))))