Bản thân mình là một fan bóng đá khá kì quặc: mình không thích xem, chỉ thích chơi. Mình ít khi nào theo dõi các giải bóng đá Châu Âu. Lâu lâu cuối tuần mình mới xem tổng hợp một lần để nắm tình hình (để đi nhậu chém gió), và để ngắm các bàn thắng đẹp (mình chỉ thích xem các bàn thắng).
Chỉ có các trận siêu kinh điển như El Classico hay chung kết Champion League mình mới cố gắng thức khuya để xem trực tiếp đầy đủ cả trận. Các trận Ngoại Hạng Anh chủ yếu mình chỉ xem tường thuật khi đi chạy ở phòng tập California. Vừa chạy trên máy vừa xem đá banh trở thành một thói quen yêu thích của mình mỗi khi đến phòng gym.
Nhờ thói quen đó mà sáng nay mình đi chạy ở California mình được xem lại trận Leicester City – Everton và sau đó chứng kiến giây phút đăng quang của nhà tân vô địch giải Ngoại Hạng Anh. Xem xong tự nhiên thấy hưng phấn hừng hực, làm luôn một phát 7K và bây giờ ngồi chém gió ra luôn bài viết này.
Lần đầu tiên sau 102 năm thành lập, Leicester City đã chính thức nhận được chiếc cup vô địch của giải Ngoại Hạng Anh sau chiến thắng 3-1 trước Everton tối qua. Đây là thành tích mà ngay cả những cổ động viên lạc quan nhất của đội bóng không bao giờ dám mơ đến ở giai đoạn đầu mùa giải.
Hành trình vô địch của Leicestery City năm nay có thể chia thành 3 giai đoạn:
- Đầu mùa giải: Leicester City vô địch? – Điên à, trụ hạng là may rồi
- Giữa mùa giải: Leicester City chỉ ăn may thôi, nửa sau sẽ sảy chân rồi tụt dốc không phanh cho xem!
- Cuối mùa giải: Không đội nào xứng đáng vô địch hơn Leicester City – một tập thể đoàn kết và luôn hừng hực khát khao chiến đấu.
Nhìn cách các cầu thủ Leicester lăng xả và cống hiến qua từng trận đấu mới thấy rõ khát khao thi đấu và cống hiến của họ. Như nhiều báo đã viết, Leicester City đã viết nên một câu chuyện cổ tích thật sự. Đó thực sự là nguồn cảm hứng cho các câu lạc bộ nhỏ trước nay thi đấu ở Ngoại Hạng Anh cho đủ hội dám mơ ước đến kỳ tích tương tự trong các mùa giải sau.
Hãy chiến đấu hết mình
Bắt đầu mùa bóng 2015-2016 với vị thế chiếu dưới sau khi suýt rớt hạng mùa trước, các cầu thủ Leicester City chắc chắn không bao giờ dám nghĩ đến cảnh nâng Cup vô địch tối qua. Tất cả những gì họ làm xuyên suốt mùa giải là chiến đấu hết mình qua từng trận đấu. Vô địch? Tính sau đi, thắng trận này cái đã!
Tinh thần chiến đấu ngoan cường cộng với một tập thể đoàn kết đã giúp Leicester CIty tạo nên chấn động lớn nhất trong lịch sử Ngoại Hạng Anh: lên ngôi vô địch trước hai vòng đấu, bỏ xa các ông lớn nhiều tiền của như Man U, Man City, Chelsea,…
Bài học cho chạy bộ?
Có thể bạn đang mơ đến một ngày được tham gia Boston Marathon, hoặc chưa dám mơ đến bao giờ giống mình. Mơ hay không mơ chẳng quan trọng. Quan trọng là bạn luôn nỗ lực hết mình trong từng buổi tập, cố gắng hết sức để chinh phục từng mục tiêu đặt ra.
Chinh phục 5K rồi 10K, 10K đến 21K rồi 42K. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được mình tiến xa đến đâu nếu bạn không chiến đấu hết mình.
Life is a box of chocolate. You’ll never know what you’re gonna get
Chiến đấu không sợ hãi.
Đó là nhận xét của các bình luận viên về phong cách thi đấu của các cầu thủ Leicester City. Không đá đẹp như Asernal hay MU, không ghi nhiều bàn thắng như Man City, nhưng xét về tính hiệu quả, không đội bóng nào qua được Leicester City trong mùa giải năm nay.
You don’t have to be fast, you’d better be fearless
Bài học cho chạy bộ?
Trong chạy bộ cũng vậy, bạn không cần phải chạy nhanh, không cần phải chạy đẹp. Quan trọng là bạn luôn giữ vững ý chí, không bao giờ bỏ cuộc. Đừng so đo thành tích của mình với người khác, mỗi người có một trải nghiệm và mục tiêu riêng. Hãy chiến đấu theo cách của bạn!
Biết cách khai phá tiềm năng
Huấn luyện viên Ranierie đã biết cách tận dụng tối đa nguồn nhân lực sẵn có trong tay. Không có các siêu sao trong đội hình, ông biết cách phát huy sở trường của từng cá nhân và giúp họ toả sáng.
Jamie Vardy, Riyah Mahrez, Wes Morgan, N’Golo Kanté là những cái tên hoàn toàn vô danh hồi đầu mùa với người hâm mộ nhưng tại thời điểm này họ đang là những mục tiêu săn đón của các câu lạc bộ hàng đầu Châu Âu. Ngoài ra không thể không nhắc đến các cái tên như thủ môn Kasper Schmeichel (con trai của thủ môn huyền thoại Peter Schmeichel), tiền đạo con thoi Shinji Okazaki (người không phổi, chạy không biết mệt) hay anh chàng tiền vệ có cái tên siêu độc Danny Drinkwater (Drinkwater = Uống nước)
Bài học cho chạy bộ?
Bạn không cần phải là vận động viên chuyên nghiệp, không cần phải có thể lực vượt trội mới có thể bắt đầu chạy bộ. Bất kể già trẻ, mập ốm, cao thấp, ai cũng có thể chạy bộ. Tất cả những gì bạn cần đã có sẵn bên trong, quan trọng là bạn có sẵn sàng khai phá nó hay không.
Cách đây 3 năm mình chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có ngày mình chinh phục được Half-Marathon 21K. Không chỉ một lần, mà đến hai lần và chắc chắn còn nhiều lần nữa. Chạy bộ giúp mình khai phá tiềm năng mà ngay cả bản thân mình cũng không ngờ đến.
Nếu bạn muốn thay đổi cuộc sống của mình, hãy bắt đầu ngay từ hôm nay. Tham khảo giáo án 5K của Yêu Chạy Bộ để bắt đầu học cách khai phá tiềm năng của bản thân mình.
If you have a body, you’re an athlete
Bill Bowerman
Sau trận Spur hòa Chelsea thì Leicester vô địch rồi anh ơi. Không cần đợi đến trận thắng Everton đâu
Cái đó ai cũng biết mà. Vô địch trước rồi nhưng đến trận Everton mới dc nâng cúp.