Từ khi bắt đầu chạy bộ đến nay, mình luôn rất tự tin với sức khoẻ của bản thân. Cũng đúng thôi, không những tập thể thao thường xuyên, ăn uống điều độ, mà còn hạn chế bia rượu tối đa, không khoẻ sao được! Hành trình tập luyện chinh phục 21K càng củng cố thêm niềm tin của mình về sự trâu bò của bản thân. Tuy nhiên, trận bạo bệnh kéo dài 4 ngày mới đây đã khiến mình phải suy nghĩ lại.
Runner trúng gió độc
Chủ nhật tuần trước: buổi sáng sung mãn bao nhiêu thì buổi tối bèo nhèo bấy nhiêu. Chẳng hiểu sao sáng hôm đó mình vừa chạy xong 13K ở phòng tập để chuẩn bị cho Spring Race 2015 thấy rất khoẻ khoắn yêu đời. Đến chiều sau khi ngủ trưa dậy tự nhiên thấy mệt lả, đau nhức khắp người. Ban đầu cứ tưởng là do đói nên mình lấy kem năm. Ăn xong chẳng những không khoẻ mà tình hình còn tệ hơn. Lúc này mới biết mình bị trúng gió rồi.
Tối chủ nhật mình chẳng khác nào cọng bún thiêu, nằm bẹp dí trên giường chờ được vợ cạo gió. Thứ hai mình phải nghỉ làm, ở nhà ăn cháo trong, xông hơi, cạo gió, uống thuốc cả ngày để trị bệnh. Đến tối tình hình cải thiện rõ rệt nên sáng thứ ba mình đã có thể đi làm lại bình thường, trước khi “gặp nạn” phải tiếp tục nghỉ làm thứ tư và thứ năm.
Runner bị trúng thực – tiêu chảy
Ngay buổi tối hôm đi làm lại sau khi bị trúng gió, mình đi đám cưới một ku bạn thân cấp 3. Và thảm hoạ bắt đầu từ đây.
Chẳng hiểu sao đến nửa đêm mình bắt đầu bị đau bụng sau đó chuyển sang tiêu chảy. Vợ cũng ăn y hệt các món trong tiệc mà chẳng hề hấn gì, còn mình thì lại bị trúng thực. Có lẽ do người mới bị trúng gió xong còn yếu, ăn nhiều món quá, lại thêm uống tí bia giao lưu, nên cơ thể phản ứng.
Trúng gió mệt 1 thì bị tiêu chảy mệt 10. Cơ thể bị mất nước trầm trọng, cộng thêm việc chỉ ăn cháo loãng cầm hơi càng khiến sự mệt mỏi tăng cao.
Đây là một trong những lần bị Tào Tháo hành hạ khủng khiếp nhất của mình từ trước đến nay. Qua đến ngày thứ hai tình hình vẫn chưa thuyên giảm hẳn khiến mình phải tiếp tục nghỉ làm ở nhà nghỉ ngơi. Nhờ uống thuốc nghiêm chỉnh và ăn uống kiêm khem nên cuối cùng mọi thứ đã ổn định trở lại vào thứ sáu.
Tuần này bị mất đến 3 ngày phép bệnh, thật là khủng khiếp. Từ lúc đi làm đến giờ, chưa bao giờ mình nghỉ bệnh liên tục nhiều đến vậy. Thứ sáu đi làm lại ai cũng hỏi sao xơ xác vậy. Tất nhiên rồi, bị bệnh combo trúng gió + tiêu chảy, sao mà tươi tỉnh hồng hào nổi.
Rút lui khỏi Spring Race 2015
Hôm thứ ba mình vẫn còn cân nhắc tham gia Spring Race nhưng sau ngày thứ năm mình đã quyết định tốt nhất nên rút lui khỏi giải để bảo toàn sức khoẻ. Cả tuần nay bệnh liệt giường, đi đứng còn mệt, thể lực đâu mà chạy bộ.
Chưa kể mình đăng ký cự ly 21K, với tình trạng sức khoẻ hiện tại e là không thể về đích nguyên vẹn. Mình không muốn nằm liệt giường thêm ngày nào nữa. Mấy hôm nay vợ chăm sóc mình đủ mệt rồi, giờ mà ham vui đi chạy lỡ bị gì nữa thì sẽ thấy tội lỗi lắm. Giải chạy sắp đến còn nhiều: The Dragon Dash, Color Me Run 2015,… tha hồ mà chạy, còn bây giờ không nên hành hạ bản thân khi sức khoẻ đang có vấn đề
Vé tham gia Spring Race 2015 đã được mình tặng lại cho một anh trong SRC. Thay vào đó cuối tuần này mình sẽ đi đá banh lại sau cả tháng tạm ngưng chuẩn bị cho HCMC Run 2015. Mục tiêu chinh phục 21K đã thành công mỹ mãn, giờ là lúc quay lại với đam mê cũ bị chạy bộ lấn át trong thơi gian qua.
Lời kết
Cho dù chạy bộ có sung mãn thế nào thì chúng ta vẫn là người bình thường, sức đề kháng có tốt đến đâu thì vẫn có thể mắc bệnh. Vì thế đừng nên chủ quan với sức khoẻ. Có đổ bệnh nằm liệt giường giống mình mới hiểu được rằng cơ thể lành lặn, khoẻ mạnh, có thể sinh hoạt vui chơi bình thường là một hạnh phúc lớn lao mà chúng ta cần phải quý trọng. Những lúc đó mới thấy thèm chạy bộ biết bao.
RUN WHILE YOU CAN because RUNNING IS A GIFT
Hãy giữ gìn sức khoẻ. Còn khoẻ….thì còn chạy. Chúc bạn mau khoẻ lại.
Cám ơn bạn. Giờ mình khoẻ rồi, tuần sau là có thể chạy lại bình thường rồi 🙂